DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 288

Khi Silenus ăn hết, Madelyne vỗ vỗ vào nó. Nàng thấy James và

Anthony đang đứng sau con ngựa một khoảng ngắn. Anthony đang
dựa vào người James.

Madelyne mỉm cười với hai người họ. “Vết thương của anh lại

gây phiền toái à, Anthony? Trông anh hơi nhợt nhạt,” nàng nói.

Anthony lắc mạnh đầu. Madelyne hướng về James, nhìn vào cặp

mắt đờ đẫn của anh. “Cừu con của tôi cuối cùng cũng phá được cửa
chuồng phải không? Nó đã cố gắng suốt một thời gian dài đấy.”

Khi James không trả lời nàng, Madelyne quyết định Silenus ắt

hẳn đã làm anh sợ. “Đi nào, Silenus, tao tin là mày đã làm James thất
vọng.” Nàng bước từ từ vòng qua nó và đi về phía chuồng ngựa.
Silenus quay đầu, giờ thì hoàn toàn ngoan ngoãn đi về nhà mình.
Giọng nàng, ngâm nga nho nhỏ một giai điệu nhẹ nhàng, giữ con
quái vật dễ bảo lùi lũi đi sau nàng.

Duncan muốn đuổi theo Madelyne. Hắn sẽ giết nàng vì đã khiến

hắn sợ chết khiếp. Nhưng hắn sẽ phải đợi, hắn biết, cho đến khi
chân hắn có thể đi lại được.

Thề có Chúa, hắn phải tựa vào tường. Sức mạnh đã rời bỏ hắn.

Hắn cảm thấy mình như một ông già với trái tim yếu ớt. Duncan
nhận thấy Edmond cũng ở trong tình trạng tương tự. Em trai hắn
quỳ sụp trên nền đất. Duncan biết Edmond không có lựa chọn nào.

Anthony dường như là người duy nhất có thể kiểm soát được

trong lúc này. Anh ta đến chỗ Duncan, huýt sáo nho nhỏ. Duncan
muốn giết anh ta.

Người chư hầu đặt tay lên vai Duncan. Đó có thể có nghĩa là một

cử chỉ cảm thông. Duncan không rõ liệu Anthony đang chia buồn
với hắn vì đã kết hôn với Madelyne hay là người chư hầu đang chia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.