DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 230

Lục Anh trong lòng cảm thấy buồn cười, tùy tiện đem chữ cả lẽ treo lên

mồm, người không biết còn cho rằng là đang quản giáo hắn, người như
Vương Kỳ Chấn, trực tiếp cho ông ta một chiếc thang ông ta cũng không
trèo lên tới mây được.

Suy cho cùng là phế vật mà thôi.

Vương Kỳ Chấn dường như nghĩ tới điều gì, mắt đột nhiên sáng lên, “Ta

biết nàng ta mời lang trung là vì cái gì, Cố Gia họ chính là đang tìm cái
chết.”

Lục Anh còn chưa hiểu rõ ý của Vương Kỳ Chấn, Vương Kỳ Chấn đã

lên ngựa, quay đầu nhìn về phía Lục Anh, “Trở về nói với Lục lão thái gia,
hai ngày nay bất luận xảy ra việc gì, Lục Gia đều không cần ra mặt, ta nhất
định khiến Cố Gia máu chảy thành sông.”

Vương Kỳ Chấn thúc ngựa đi thẳng, hạ nhân Vương Gia không dám

chậm trễ, đi theo như người què chân.

Lục Anh chau mày, Trình Di bên cạnh vội đi tới, nhìn vết thương của

Lục Anh, “Vương Đại Lão Gia cũng quá xem thường người khác rồi, làm
bị thương thiếu gia, đến một câu nói cũng không có.”

Nếu hắn là con vợ cả, Vương Kỳ Chấn đương nhiên không dám như vậy,

nói cho cùng đây chỉ là vết thương tận đáy lòng của hắn, giữa cả lẽ chỉ khác
nhau một chữ, lại khác biệt như mây với bùn.

“Không đáng ngại.” Lục Anh không thích người khác nhìn vết thương

của mình, như vậy sẽ khiến hắn càng chán ghét.

Trình Di lập tức hiểu ý của Lục Anh, vội rẽ câu chuyện, “Thiếu gia,

Vương Đại lão gia lời này là ý gì? Lẽ nào ông ấy sẽ đưa người xông vào Cố
Gia giết người?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.