DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 622

Lục lão thái gia bị nhiều kinh hách, nhìn Lục Văn Hiển mở miệng, lại

phát không rạ tiêng, Lục Văn Hiên trọng lòng khó chịu, vội vàng nói:
"Mau, đem lang trung tôt nhât Hàng Châu mời đên."

Hết thảy an bài thỏa đáng, lục văn Hiển mới kinh ngạc nhìn Lục Anh,

"Ngươi không phải ở Trân Giang sao, sao đã trở lại?"

Lục Anh hướng Trình dị gật gật đầu, Trình di vội mang hai người nâng

Lý Húc Vào cửa.

Lý Thành Mậu không nghĩ tới sẽ nhìn thấy đứa con lúc này, lý Húc tóc

dính ở trên mặt, bộ mặt tái nhợt, hôc mãi hãm sâu, giông như đã ngât đi, cả
người âm ướt giông như vừa mới từ nước thôi.

Lý Thành Mậu lớn tiếng hô hai tiếng, "Húc nhi, Húc nhi của ta." Lý Húc

lúc này mới hơi hơi mở mắt, nhưng mà ngay sau đó lại ngẩt đi.

Lục Anh nói: "Hàn tướng quân thả Lý huynh, ta sợ. Lý huynh một mình

quay về Hàng Châu sẽ có nguy hiêm, đã đem hãn đựa tới, ai biêt nửa đường
nghe nói tô phụ gặp cướp, vừa vặn gặp được Diệp gia đên cứu viện, ta liên
đi theo, cứu được tổ phụ, tổ mẫu cùng mẫu thân."

Lý Húc bị nâng vào nhà rửa mặt chải đầu, Lý Thành Mậu tức giận đến

oa oa gọi bậy, "IIàn Chượng câu tặc này...... Ta Lý Thành Mậu cùng hãn
không đội trời chung...... Lân này không giêt chêt hãn, ta liên...... Không họ
Lý......

Nhìn đến ánh mắt kinh ngạc của Lục Anh, Lý Thành Mậu mới biết mình

nói lỡ miệng, hãn cũng không muôn giải thích, хоay người Vào nhà nhìn
Lý Húc, lúc này Lý Hüc đã mơ mơ mẳng màng tỉnh lại, nhìn thấy Lý
Thành Mậu nhất thời "Oa"

một tiếng khóc lên. "Chà...... Cha...... Nhi...... Tu...... Phải...... Tu..

SSSSSSS Của ta...... Thân cha a......" Lục Anh hồ nghi hỏi Lục Văn Hiển,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.