ĐẤT NGHỊCH - Trang 53

Nam Quân

Đất Nghịch

Chuơng 6

Sự can thiệp của viên hương quản Đặng Sâm nhằm phục vụ ích lợi chung
cho mọi người. Ông đến để rọi một vài tia sáng qua tấm màn đen đang trùm
lấp sự thật. Sự thật mà mọi người đang khao khát được biết. Vậy mà người
ta lại tiếp đón ông hết sức lạnh nhạt. Viên hương quản ngẩng nhìn ông chủ
nhà.
- Tôi có nói thế đâu, anh Phi !
- Cái gì ? Không nói thế ? Ô hay ! Khi không anh đập cửa nhà người ta, la
ầm lên: “Chắc chắn người nào đó đã giết chết con Chi Lan” và anh cho
rằng …. à, à, có phải vậy không hả, mấy người kia ?
Ông Lê Phi vừa nói vừa quay đầu, hất hàm hỏi mấy người đứng quanh đấy.
Đặng Sâm giơ cao ngón tay trỏ, dáng điệu nghiêm trọng nhắc lại:
- Chắc chắn !
Hai tiếng đó được ông thong thả buông từng vần một để mọi người có thì
giờ lưu tâm chú ý. Rồi ông ta mới cắt nghĩa cho nghe tại sao ông lại dùng
hai tiếng đó. Khốn nỗi, không ai để ông có dịp giảng giải gì hết. Nghiệt ngã
hơn nữa, người ta lại còn chặn lời không cho ông nói là đằng khác. Viên
hương quản chán nản thở dài không khác một quả bóng te te bị xì hết hơi.
Tiếng ông Lê Phi nghe có vẻ bực bội ra mặt:
- Gớm, ăn nói văn hoa quá xá ! Nhưng tôi muốn hỏi: Anh lấy quyền gì mà
xồng xộc vào nhà tôi như vậy chứ, hả ? Tại sao anh lại cứ xía vào chuyện
riêng của chúng tôi là thế nào ? Mắc mớ gì đến anh chứ ? Rồi thế nào cũng
có ngày …
Đưa tay chỉ khẩu súng săn rồi cái sà nhà bị trúng đạn viên hương quản trả
miếng:
- Mấy cái nầy anh bảo là “chuyện riêng” đó hả ?
- Tại cái thằng chân tay vụng về Giậu nầy chứ ai đâu mà ..
- Vâng ! Vâng ! Đồng ý ! Ông Lê Phi ạ ! Ông cự tôi đã ngang nhiên xồng
xộc vào cái nhà nầy ? Hừ ! Mọi khi người ta tiếp đãi tôi ân cần vui vẻ lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.