ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 787

Công chúa An Tư ngày càng được Thoát Hoan yêu chiều, thường nói

việc gì cũng nghe theo. An Tư lại có bọn Xuân Hồng, Bạch Tuyết, Vương
Lan nói giúp vào làm Thoát Hoan càng thêm vì nể. Xuân Hồng có người
em họ là Xuân Mai làm a hoàn trong phủ của ích Tắc. Xuân Mai là cô gái
thông minh, lại có chút nhan sắc nên thường được hầu hạ cận kề bên chủ.
Một hôm thư việc, Xuân Hồng đến gặp Xuân Mai, cầm tay, khóc, nói ướm
rằng:

- Em ạ! Chị em mình đều là người Việt. Từ ngày quân Thát sang đây

giết hại người Việt ta không biết chừng nào mà kể. Dân tình ly tán, bỏ
ruộng vườn hoang hoá cả. Năm nay tất mùa màng thất bát, cha mẹ chúng ta
ở nhà không biết lấy gì mà ăn, phiêu dạt sống chết nơi nào. Nghĩ mà buồn
quá em ơi.

Xuân Mai cũng khóc, nói:

- Chị ơi! Em cũng đau lòng lắm. Trước kia vào phủ Chiêu Quốc được

mặc áo gấm, hài nhung, hầu hạ bậc vương công giúp vua an bang trị quốc
cũng bõ kiếp sống làm người. Ngờ đâu nay Chiêu Quốc trở mặt hàng lũ
ngoại bang, làm hại nước nhà, em muốn trốn đi nhưng lại sợ người đời chửi
rủa là quân trốn chúa.

- Em ạ! Không trốn đi được, hay chị em ta hãy làm một việc gì ích lợi

cho dân nước, tỏ mặt con cháu bà Trưng, bà Triệu có hơn không.

- Chị đã có lòng như thế cũng thật đáng mặt anh thư. Nhưng chị em ta

là phận liễu bồ yếu đuối, biết làm gì bây giờ?

Lúc ấy Xuân Hồng mới nắm chặt tay Xuân Mai, nói:

- Có chuyện này chị nói với em nhưng phải cẩn thận, chớ có hở ra mà

mang vạ cho cả họ đấy. Chị theo công chúa An Tư vào tướng doanh quân
giặc là để dò xét quân tình của chúng. Nay ích Tắc đã hàng giặc thì y cũng
chính là giặc. Em phải gần gũi hắn hơn, khéo léo gợi chuyện, biết được tin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.