ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 611

phải là đại gia khuê tú trong sạch nữa, hắn ta nghĩ đến thanh danh của nàng
ta, nên không nói ra, mới khiến mọi người hiểu lầm rằng bọn họ là một đôi.

Việc Thường Tư Vân phóng khoáng hoang đường, các đại thần trong

triều cũng có biết, đặc biệt là ở nơi như Kinh Thành, đám quyền quý bọn họ
thường xuyên tụ hội nơi bướm hoa, tin tức gì mà không nghe được?

Minh Uyên cũng biết chuyện Thường Tư Vân có chút phóng đãng. Hắn

không biểu lộ gì, chỉ lạnh nhạt nói: "Không phải thì tốt, hôm đó trẫm không
biết nàng ta mang thai, sai người giam lại. Đến hôm nay mới nghe Cao Lộc
nói, ngày đó vì bị kinh sợ nên đứa bé không giữ được, tinh thần nàng ta
cũng có chút mơ hồ. Hôm qua không biết vì sao, nửa đêm lại treo cổ tự vẫn,
trẫm nghe thấy cũng có chút cảm thương thay Thường Vệ Quang, tuy mắc
phải lỗi lớn, nhưng để người đầu bạc tiễn người đầu xanh cũng có chút đau
lòng."

Lời nói khiến lòng Quý Thanh An dậy sóng, con của hắn không còn

nữa. . . . . .

Nhưng sắc mặt của hắn vẫn chẳng hề thay đổi, chỉ ra vẻ tiếc nuối lắc đầu

một cái: " Nhất định Thường Thừa Tướng rất đau lòng, vi thần cũng buồn
thay cho ông ấy."

Tư thái của hắn hết sức tự nhiên, người ngoài nhìn vào liền biết là một

thần tử thông minh, dù không có chút khổ sở nào, cũng phải tiếc hận vì đối
phương một phen, đây chính là người trong quan trường.

Lục Khê đang ngồi trong phòng cũng hơi thất vọng, sợ rằng lúc nàng

cùng con chết ở trong nước thì hắn cũng làm bộ làm tịch, chẳng chút bận
tâm như vậy.

Vì quyền thế, hắn không tiếc gì cả, máu mủ ruột thịt cũng vứt đi như vứt

giày, huống chi là người mang thai con hắn? Người này vốn dĩ không có
tim.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.