ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 333

Cuối cùng, hắn nhìn Giang Dịch Thịnh, mặt không chút thay đổi, nói:

“Tôi chính thức tuyên bố, Thẩm La là người phụ nữ của tôi, từ nay về sau,
nếu có bất kỳ kẻ nào có ý đồ bất chính với cô ấy, tôi sẽ nghiêm trị. Trước
khi làm việc gì, làm ơn nghĩ đến sự tức giận của tôi cẩn thận một chút.”

Tôi lấy tay che nửa khuôn mặt, cả thân người từ từ cúi thấp xuống. Vài

phút trước, tôi còn oán trách Ngô Cứ Lam thờ ơ, một chút cũng không biết
“ghen”, vài phút sau, tôi đã xấu hổ tới mức muốn chui xuống bàn trốn luôn
cho rồi. Những người khác đại khái cũng đều bị xấu hổ, ngồi cứng ngắc,
không ai phát ra tiếng động nào.

Ngô Cứ Lam thế nhưng chẳng có chút cảm giác áy náy nào, hắn thong

dong thu hồi ánh mắt, lại bưng lên ly nước đá, tao nhã uống từng hớp một.

Giang Dịch Thịnh trước tiên phục hồi lại tinh thần, cười khan vài tiếng

“ha ha”, cảm thấy không thể làm dịu đi không khí ngượng ngập, lại cười
“ha ha” thêm vài tiếng, nhưng vẫn chẳng có tác dụng. Đang định tiếp tục
cười gượng, Vu Tịnh Tịnh đã giúp hắn giải vây, cô ấy nâng ly rượu lên,
cười nói với tôi: “Chúc mừng!”

Giang Dịch Thịnh cũng vội vàng nâng ly lên, “Chúng ta cạn một ly nhé!

Chúc phúc Tiểu La và Ngô đại ca.”

Trong tiếng chạm cốc và chúc phúc, không khí cuối cùng cũng từ quái lạ

dần dần được hồi phục lại bình thường.

Đồ ăn trên bàn giảm dần, thời gian mọi người ăn cũng ít đi, thời gian tán

gẫu nói chuyện phiếm thì càng nhiều thêm.

Vu Tịnh Tịnh nói: “Nếu tôi không nhầm, con ốc dùng để cắm hoa này là

ốc Vua Gai?”

“Đúng vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.