ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 430

em chắc chắn không phải là mục tiêu của bọn họ, rốt cuộc bọn họ muốn cái
gì?”

Giọng nói của Ngô Cứ Lam từ trong khoang thuyền truyền đến, “Tôi bảo

Violet mời Chu Bất Văn và Chu Bất Ngôn tham dự buổi tiệc rượu, mục
đích chính là muốn điều tra rõ bọn họ rốt cuộc là muốn cái gì.”

Tôi và Vu Tịnh Tịnh hai mặt nhìn nhau, mấy lời nói sau lưng hắn từ nãy

đến giờ đều bị hắn nghe hết rồi.

Tôi vội vàng lấp liếm: “Thấy chưa! Tôi chỉ biết Ngô Cứ Lam sẽ không

keo kiệt nhàm chán như vậy, nhất định là có nguyên nhân chính đáng để
mời Chu Bất Văn và Chu Bất Ngôn.”

Vu Tịnh Tịnh đối với kẻ “gặp hoạn nạn bỏ bạn bè” như tôi đây cực kỳ

khinh thường, nhấn mạnh giọng nói nhắc nhở: “Có mục đích khác ở trong
đó đấy!”

Ngô Cứ Lam mang đến một tá bia, nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Không tồi,

chính là bốn mục đích cùng hội tụ.”

Vu Tịnh Tịnh hướng tôi làm ra bộ dáng ‘người nguy hiểm đã đến rồi, tôi

phải trốn xa một chút đây’ cực kỳ quái dị, cô ấy vội vội vàng càng đứng
lên, đi về phái khoang thuyền, lớn tiếng nói: “Vì an toàn của mọi người, cần
phải có người canh giữ khoang thuyền, trên thuyền chỉ có ông chủ và tôi có
bằng lái, nếu ông chủ đã đi ra, tôi phải vào xem chừng.”

Ngô Cứ Lam ngồi xuống bên cạnh tôi, đưa bia cho Giang Dịch Thịnh.

Giang Dịch Thịnh cầm lấy một lon, ném cho tôi một lon, sau đó đưa cho
Ngô Cứ Lam một lon. Ngô Cứ Lam lắc đầu, tỏ vẻ không muốn uống.

Tôi mở lon bia ra, vừa uống bia, vừa làm ra vẻ đang ngắm phong cảnh, ý

muốn quên đi mấy câu nói vừa rồi, “Đã thấy nhiều loại cá rồi, hy vọng có
thể nhìn thấy cá voi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.