ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 130

Hoàng Trọng Miên

ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN

Chương 6

ANH EM HỌ NGÔ

Cẩn tuy tạm yên thân ở nhà vợ chồng nghĩa bộc tại xóm đạo Phường Đúc,
song không yên lòng vì xa bà cụ Thượng Ngô, mà sáng chiều Cẩn vẫn quen
lệ hầu cơm mẹ.

Cẩn là con thứ tám trong gia đình chín anh chị em. Người chị thứ ba đã
qua đời, còn lại bốn anh và hai chị, cùng một người em trai út. Tất cả các
anh em đều sống xa, hai chị ở nhà chồng, chỉ còn lại một mình Cẩn sớm
hôm hầu mẹ. Học hành dở dang vì ham đá bóng, đánh lộn hơn là chữ nghĩa,
Cẩn bỏ ngang ở bậc trung học trường Pellerin, rồi về nhà mải mê câu cá
thổi ống đồng, nuôi chim, săn sóc hòn non bộ. Tính tình thô lỗ, quê mùa,
chỉ thích ở nhà, Cẩn được các anh giao phó cho công việc trông nom mẹ
già lo giỗ tết, coi chừng mồ mả. Tuy đã ngoài ba mươi tuổi nhưng khi nói
chuyện lấy vợ, Cẩn đều nhất mực từ chối, dù các anh khuyên bảo cũng vậy.
Cậu Út Một viện cớ là còn mẹ già, sợ gặp người vợ trái tính ngang nết,
không chiều được ý mẹ thì cậu không làm sao mà ăn ở được. Do đó mà
Cẩn vẫn kéo dài cuộc sống độc thân, không ai còn bàn ra tính vào được
nữa.

Sự thật, Cẩn có một quan niệm đặc biệt về tình ái. Bản chất khỏe mạnh,
phốp pháp, thích uống rượu, ăn ngon, nhưng hầu như không có một đời
sống văn hoá thực sự nên Cẩn chỉ yêu chuộng người đàn bà qua khía cạnh
vật dục. Cẩn đã có lần bày tỏ sở thích của mình với bạn bè, nhắc lại câu
châm ngôn cũ: "Dâm dê không bằng dâm thiếp, dâm thiếp không bằng dâm
nô".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.