ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 648

Đối với Lệ, chỉ có sự thay đổi không ngừng trong khoái lạc mới có thể làm
cho nàng bớt gắt gỏng, khổ chịu, quên được tình trạng éo le của nàng, do
đời sống vợ chồng thiếu thăng bằng.

- Tôi sợ buồn chán lắm! Tôi không thích sống một mình!

Trong khung cảnh thênh thang của dinh Độc Lập, với bao nhiêu gian phòng
rộng lớn, Lệ như sống lạc loài bên người chồng lầm lì suốt ngày đêm vùi
đầu vào công việc và khói thuốc phiện, người anh chồng Tổng thống cô
độc như một hoạn quan, sợ gần đàn bà, nửa muốn tu hành nửa phàm tục.

Trạng thái của chồng, cũng như anh chồng, Lệ xem là hạng người bất lực
về phương diện sinh lý và theo sự hiểu biết về phân tâm học, nàng nhận
thấy những sự thua thiệt về luyến ái đã biến anh em chồng thịnh những
người mất thăng bằng về cân não có những tham vọng uy quyền ghê gớm.
Lệ cũng bị lây cái tham vọng đó. Quyền hành và giàu sang tột đỉnh như
một thứ rượu ngây ngất say ngấm người trong cuộc, tạo nên ảo tưởng, đẩy
Lệ dấn bước vào mê hồn trận.

Nhưng ở dinh Độc Lập, một bước đi, một hành động, một lời nói ra, Lệ làm
gì đều cũng bị dòm ngó, không khí gia đình các con, anh chồng, chồng, tất
cả chung quanh đều là những ngăn cản khiến nàng phải e dè, không được
tự do phúng túng. Lệ ghét mọi sự ràng buộc ngột ngạt trong một không khí
nghiêm lạnh ở dinh Độc Lập, như một con chim ở lồng son thèm khát cảnh
trời bao la. Nàng cần có một dinh thự riêng biệt để thoát khỏi cảnh kềm toả
ở gia đình. Lệ đã thể hiện ước muốn bằng cách xây đắp một lâu đài riêng ở
Đà Lạt: Lầu Lâm Ngọc.

Để làm vừa lòng đệ nhất phu nhân, Tổng thống và cố vấn chính trị họ Ngô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.