ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 812

Đường hầm thứ hai chỉ dùng đến khi cánh quân cứu viện đang đến, tạm
lánh mặt vào nhà thờ Đức Bà hoặc nhà Tu Kín là những nơi không ai ngờ
đến.

Đường hầm thứ ba mà tôi cho là quan trọng nhất, đưa vào Chợ Lớn ở nơi
biệt thự cố thủ để điều khiển tình thế. Dĩ nhiên là biệt thự này cần phải
trang bị lại như một pháo đài với tất cả máy mốc, điện thoại, phát thanh,
súng ống đầy đủ để cầm cự trong lúc chờ viện binh. Nơi này là một điểm
thứ hai sau khi rời bỏ dinh Gia Long và từ đây chỉ huy, ra lệnh bằng vô
tuyến truyền thanh, đối phương cũng không thể biết đó là đâu, vẫn tưởng
như mình vẫn còn ở dưới hầm dinh Gia Long. Tôi thấy phải bố trí nơi này
thật kiên cố, và tuyệt đối giữ bí mật, đối phương tìm ra được cũng phải mất
nhiều ngày giờ để mình có thể kéo dài thời gian chờ đợi quân về giải cứu.

Tính xa hơn nữa, gặp phải trường hợp khó khăn lắm, thì sẽ từ nơi này theo
đường hầm về nhà thờ Cha Tam rồi do ngã này thoát ra ngoài. Trong mấy
đường hầm, mình phải gài bẫy, lựu đạn, mìn, địa lôi để cho đối phương có
tìm ra mà lần mò theo thì mắc phải và bít lối cho chúng không thể tìm đến
tận nơi ra được.

Đại tá Tung ngừng lại, cầm ly rượu nhỏ tợp một hớp, rồi nói tiếp:

- Thưa ông cố vấn, về phần kỹ thuật các đường hầm đã có kiến trúc sư Võ
Đức Diên nghiên cứu, còn về phần thực hiện, tôi xin đảm nhận. Chỉ cần có
ý kiến của ông cố vấn quyết định xem nên đào mấy đường hầm, hay chỉ
cần một cái cho thật chắc chắn, hoàn bị cũng đủ, rồi chúng tôi mới theo đó
thi hành.

Võ Đức Diên phụ hoạ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.