ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 895

Giọng nói của Lệ mỉa mai kéo dài tiếp theo trong khi Diệm cau mày đọc
bức thư của nàng trao tay:

- Hôm nọ, cha Lê Quang Oanh đã viết thư cho Tổng hội Phật giáo lên án
chánh phủ là tàn bạo dã man, phản đạo đức, làm nhục quốc thể, nay lại Đức
Cha Bình ra mặt phản đối, anh làm sao đó thì làm, chớ Đức Cha đã muốn
bênh Phật giáo thì cho ra khỏi địa phận Sài Gòn mà hô hào!

Ngô Đình Diệm lắc đầu, thở dài:

- Thím nói như rứa không được. Đức Cha thuộc về giáo quyền, chớ chánh
quyền đâu có đổi thay người cầm đầu các địa phận được!

- Tổng thống cầm đầu mà chịu thua các cha cầm đầu địa phận, vô lý! Mình
có quyền can thiệp yêu cầu bên giáo hội là mình không bằng lòng cho
người đứng đầu địa phận Sài Gòn chống lại chánh phủ?

- Trong thư luân lưu kêu gọi con chiên đoàn kết, tôn trọng tự do tín
ngưỡng…

- Như vậy có khác nào chửi vô mặt chánh phủ, nói là mình chia rẽ, đàn áp
tôn giáo? Anh mà sợ không dám đối phó thì người ta sẽ cậy thế làm tới
nữa? Em được tin là có một số Cha người Âu ở Trung tâm Truyền giáo gởi
thư sang Toà thánh yêu cầu Giáo hoàng can thiệp… Nếu anh không cương
quyết thì rồi đây chính mình lại bị Vatican phản đối cho mà coi?

Diệm ngồi thừ người trước những lời thúc giục của em dâu, gượng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.