ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 952

Nhu đi lại suy nghĩ rồi quay ra nói với anh:

- Mình nên tương kế tựu kế để việc lão cạo đầu và xin từ chức biến thành
khổ nhục kế có lợi cho mình về mặt quốc tế. Tích Lan và Cao Miên đang
vận động với các nước A Phi đưa vụ Phật giáo ra Liên Hiệp quốc. Tích Lan
thì do cộng sản ở bên đó nó xỏ mũi, nên chánh phủ họ có một thái độ
không tốt đối với mình. Còn Cao Miên thì bất cứ mình làm cái gì nó cũng
tuyên truyền phá hoại mình hết cả. Trong các nước Á Phi chỉ có Ấn Độ là
tỏ ra hiểu biết và không chịu đi với các nước khác để quốc tế hoá vụ Phật
giáo ở Việt Nam, họ nói rằng việc này là việc nội bộ Việt Nam, họ không
xen vào, nhưng mà vì tình huynh đệ với nhau họ cũng trông giàn xếp để
sớm chấm dứt.

Bây giờ mình để cho lão Mẫu nói là đi hành hương bên xứ Phật, rồi với tư
cách là Bộ trưởng Ngoại giao và là Phật tử nữa, để vận động với chánh phủ
Ấn. Việc lão ta cạo đầu và từ chức ai cũng biết, và cho là vì phản đối chánh
phủ mà làm như vậy, không ai nói được rằng là lão ta đứng về phía mình,
bênh vực cho mình. Nhờ đó mà để thuyết phục về mặt vận động ngoại giao.
Ấn Độ là một nước lớn, quê hương của đạo Phật, có uy tín trong khối Á
Phi, tiếng nói của họ sẽ rất có lợi cho mình ở quốc tế.

Ngô Đình Diệm gật gù nhìn người em cố vấn một cách thán phục:

- Khổ nhục kế của chú bày ra giỏi thiệt!

Giữa lúc ấy viên chánh văn phòng phủ Tổng thống mang vào một xấp điện
khẩn, Diệm mở ra đọc, tái lặng người đi, ngao ngán nói:

- Chú thím ơi? Ông cụ muốn hại tôi đó?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.