ĐỆ NHẤT SỦNG - Trang 168

CHƯƠNG 61: CHỈ CẬU CẢ MỚI CÓ KHẨU VỊ NHƯ THẾ NÀY
THÔI

CHƯƠNG 61: CHỈ CẬU CẢ MỚI CÓ KHẨU VỊ NHƯ THẾ NÀY THÔI
Bây giờ là hơn ba giờ chiêu, còn bốn tiếng nữa là đến cuộc họp gia đình.
Cố Cơ Uyến muốn ra ngoài, Lâm Duệ tìm tài xế cho cô ấy.
Trước lúc đi về, Lâm Duệ còn hơi bất an: “Không cần cậu cả ở bên mợ chủ chứ?”
“Từ bao giờ mà cậu cả nhà cậu lại rảnh rỗi đến như thế? Đi dạo phố với tôi hả?” Cố Cơ Uyển tùy tiện hỏi một câu.
Không ngờ Lâm Duệ lại nghiêm túc cân nhắc đến vấn đề này.
Đương nhiên cậu cả không rảnh rỗi, hôm nay không đi làm, anh cũng mang theo laptop bên mình để có thể xử lý
công việc bất kỳ lúc nào.
Có điều nếu như cô chủ yêu cầu cậu chủ đi dạo phố với cô ấy, Lâm Duệ nghĩ chắc cậu chủ sẽ đồng ý thôi.
Đừng hỏi vì sao anh ta biết, đều là đàn ông với nhau, chỉ nhìn thái độ ban nãy của cậu chủ với cô chủ là anh ta biết
ngay!
Bây giờ cô chủ có yêu cầu gì, ngoại trừ những chuyện liên quan đến nguyên tắc thì cậu chủ đều không từ chối.
“Cô chủ, vậy, có cần tôi bầu bạn không?” Anh ta vẫn thấy không yên tâm.
“Anh đi với tôi làm gì? Chỉ đi dạo phố ăn cơm xem phim thôi, muốn lượn lờ phố xá với tôi hả? Anh muốn làm lốp
dự phòng?”
Gương mặt Lâm Duệ đỏ bừng, anh ta hốt hoảng lùi về sau hai bước.
Gương mặt của cô chủ…khiến cho người khác nuốt không trôi, cũng chỉ mỗi cậu chủ mới có khẩu vị nặng đến
vậy mà thôi!
Cố Cơ Uyển cười khinh bỉ, rồi gọi tài xế lái xe đi.
Trước lúc đi, cô còn không quên dặn với lại: “Giúp tôi tìm một trường dạy lái xe nào tiện một chút, tôi muốn
nhanh chóng thi lấy bằng lái xe”
“Được.” Lâm Duệ gật đầu, tiễn chiếc xe đi bằng mắt.
Trên đường về, Cố Cơ Uyển lấy điện thoại ra, tùy tiện lướt chơi chơi, đám người trên Facebook vẫn tác oai tác
quái như vậy.
Không biết có bao nhiêu là nick ảo, nhưng vẫn có thể nhìn ra rất nhiều người đang mang Tử Lạp làm màu, giả vờ
tự sát gì đấy.
Hôm nay cô đã dặn dò Đàm Kiệt không được để cho Tử Lạp đụng đến điện thoại.
Nếu như để cho cô ấy đọc được những thứ này, không biết cô ấy sẽ buồn bã đến mức nào nữa.
Cô mở zalo lên, nhắn cho Đàm Kiệt vài câu rồi mới dặn tài xế đưa cô ra khu thương mại ở trung tâm thành phổ.
Bốn giờ rưỡi chiều, Cố Cơ Uyển và Mộ Hạo Phong đến ngoài phòng bệnh của bệnh viện Thượng Đức.
Cố Cơ Uyển xách túi lớn túi nhỏ, rồi gõ cửa phòng bệnh của Dương Băng Băng.
Sau khi gây gổ với nhau một chặp, nhà họ Dương đã cắt cử vệ sĩ sang đây canh chừng ngay trước cửa, cũng không
lo Cố Cơ Uyển gây ra phiền toái gì.
Có điều, Mộ Hạo Phong bị cản lại, những người nguy hiểm không được phép vào phòng.
“Tớ tự vào là được rồi, chỉ có điều xin lỗi cậu nha, tớ sẽ ra nhanh thôi” Cố Cơ Uyển nhìn anh ta.
Mộ Hạo Phong do dự một lúc rồi mới gật đầu, anh ta đứng chờ cô ở ngoài hành lang.
Ở trong phòng, Anh Đài, cạ cứng của Dương Băng Băng đang ngồi nghịch điện thoại, đọc những bình luận chửi
mắng Tử Lạp, chửi càng ác thì bọn họ càng vui.
Nhìn thấy Cố Cơ Uyển đi vào, Dương Băng Băng lập tức lập tức nằm lì trên giường như thể bệnh nặng lắm vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.