Tân Chi Châu không hiểu những chuyện về đầu tư nhưng anh ta thật sự chưa từng tiếp xúc qua hạng mục nào lớn
như
vậy.
“Studio của Cẩn Lôi từng hợp tác với người ta làm một bộ phim hoạt hình chiếu rạp, vốn lên đến hàng trăm tỷ
nhưng bị lỗ”
“Đầu tư vào những thứ này hiển nhiên là có lỗ nhưng cũng có lãi, không cần phải bị đả kích lòng tin như vậy đâu,
chúng ta có thể làm được”
Cố Cơ Uyển gữi cho mỗi người một biểu mẫu.
“Bộ đầu tiên của năm nay là web drama người thật đóng, , hoạt hình chiếu rạp”
“Lão công thần bí của tôi sẽ casting công khai, sáng tạo chủ đề thu hút dư luận, nhưng hoạt động đó cậu đều phải
lên kế hoạch sẵn”
Hạ Lăng Chi cẩn thận ghi chép vào sổ, tuy rằng đối mặt với một lượng lớn công việc như vậy là một áp lực không
hề nhỏ nhưng, càng có áp lực thì tính thử thách lại càng cao.
Lần này thật sự chỉ có thể thành công nhất định không được thất bại.
Nếu không, “hợp đồng bán thân” ba năm coi như xong.
“Ngày mai tớ sẽ tổ chức cuộc họp giữa hai phòng kế hoạch và phòng truyền thông, cố gắng làm cho xong hoạt
động tuyển diễn viên trong tháng này”
“Nửa tháng: Cố Cơ Uyển lật lịch ra xem, lập tức giật mình.
Hóa ra đã tháng mười một rồi.
Có phải tháng này, cậu cả Mộ sẽ phải đi A Lý Hãn không?
Sau khi cô tỉnh lại từ trận hôn mê thì không còn ai nhắc đến chuyện này nữa nên suýt chút thì cô quên mất.
Giờ nhớ lại cô bỗng dưng cảm thấy bất an trong lòng.
Sau đó, tất cả mọi người bắt đầu bận rộn, riêng Cố Cơ Uyển cứ nghĩ đến chuyện Mộ Tu Kiệt phải đi A Lý Hãn là
trong lòng lại thấp thỏm không yên.
Mười một giờ đêm, mọi người trong văn phòng lục tục ra vê, Tô Tử Lạp cũng lôi kéo tay Cố Cơ Uyển: “Mình về
ký túc xá thôi.
“Ký túc xá?” Cố Cơ Uyển có chút mơ màng, ký túc xá nào chứ?
Tối nay cô định ngủ lại văn phòng.
“Vince đã chuẩn bị ký túc xá nhân viên cho chúng ta rồi, là nhân viên cấp cao mới có đó, tối qua mới dọn vào
xong, cậu yên tâm đi, hành lý của cậu đều được tớ dọn vào giúp rồi.’
Cố Cơ Uyển vẫn còn hơi mơ hồ, cô thu thập đồ đạc xong xuôi liền cùng mọi người rời đi và leo lên xe tham quan
của công ty.
Ký túc xá cũng nằm trong khuôn viên gần cổng sau.
Về sau mỗi lần ra vô, nếu không cần quay lại toàn nhà văn phòng thì có thể trực tiếp đi bằng cửa sau.
Đây mới gọi là căn hộ cao cấp dành cho người độc thân! Cố Cơ Uyển nhìn thấy cách bài trí của căn phòng thì hai
mắt lập tức tỏa sáng.
“Sao thế? Tớ đích thân dọn dẹp cho cậu đấy, đẹp không?” Tô Tử Lạp chỉ vào trái cây trên bàn: “Cũng là tớ mua
đó, cậu xem tớ đổi xử với cậu tử tế ghê chưa?”
Cố Cơ Uyển quả thật rất cảm động, mọi chuyện trong cuộc sống đều được Tử Lạp sắp xếp chu toàn cho cô.
Cô đã tu nhơn tích đức gì mà kiếp này có thể gặp được một người bạn tốt như thế chứ.
“Cậu không ở cùng tớ sao?” Cô để ý thấy trong phòng chỉ có hành lý của mình.
“Không, tớ và Lăng Chi đều ở tâng một, tâng này dành cho nhân viên cực kỳ cực kỳ cao cấp.”
Tô Tử Lạp cười hì hì, đứng ở cửa chỉ chỉ vê phía cuối hành lang dài: “Các cậu còn có cả thang máy riêng nữa, sao
có thể cùng đảng cấp với bọn tớ chứ?”
Cố Cơ Uyển thở ra một hơi, phù: “Hóa ra, đẳng cấp của tớ đã cao như vậy rồi à?”
“Đương nhiên rồi, cậu là tổng giám đốc truyền thông Cửu Nguyệt của chúng tớ mà”
Thấy đã trễ nên Tô Tử Lạp vẫy tay chào cô: “Tớ về đây Cơ Uyển, cậu cũng đi ngủ sớm đi nhé”
Cố Cơ Uyển gật gật đầu, tiễn cô đi xong thi cũng đóng cửa lại.