ĐỆ NHẤT SỦNG - Trang 1597

Đôi môi mỏng của Mộ Tu Kiệt cong lên, vẫn nhìn chằm chằm cơ thể của cô như cũ, cười nói: “Là chưa từng nhìn
thấy một mỹ nữ lộ liễu như thế này ngoài đời bao giờ.”
Cố Cơ Uyển có chút nghi hoặc, thuận theo ánh mắt của anh mà nhìn.
Giây tiếp theo, tiếng hét thất thanh truyền ra từ trong rừng cây, thật sự vô cùng thảm thiết!
Mộ Khải Trạch vẫn đang tìm nữ thân của anh ta, tìm khắp bãi biển nhưng vẫn không thấy.
Đúng lúc đang muốn tìm trong rừng cây, không ngờ liền nghe thấy tiếng hét của Cố Cơ Uyển.
Anh ta bị dọa một trận, vội vàng xông vào trong nhưng chỉ nhìn thấy Cố Cơ Uyển đứng một mình dưới gốc cây,
gương mặt nhỏ nhắn đỏ như
máu.
“Cơ Uyển.” Anh ta nhìn bốn bề xung quanh, nhưng không thấy có ai ở gần đây.
Tại sao cô lại đứng một mình ở đây? Lúc nãy có chuyện gì xảy ra?
“Có…có rắn.” Hơi thở của Cố Cơ Uyển vẫn vô cùng loạn, cũng may trước khi anh ta tới, cô đã kéo đồ bơi của
mình về như cũ.
Lúc nãy…Lúc nãy chả trách cậu cả Mộ nói rằng cô lộ liễu! Quần áo của cô đều bay biến hết!
Còn không phải do đồ khốn kiếp đó làm…
“Quay lại bãi biển đi, ở đây rất nguy hiểm.” Không muốn để Mộ Khải Trạch nhìn ra thêm nhiều sơ hở, cô vội
vàng đi ra khỏi khu rừng nhỏ.
Mộ Khải Trạch vốn muốn nhìn xung quanh, xem xem rốt cuộc có ai không.
Nhưng thấy cô đi nhanh như vậy, anh cũng không tiện ở lại, chỉ có thể đuổi theo, choàng khăn tắm lên cho cô.
“Tại sao lại một mình chạy vào đây?” Vẫn là một bụng đây thắc mắc.
“Tôi…
“Cố Cơ Uyển, hóa ra cô ở đây!” Người đàn ông bị đánh đó vẫn đang tìm cô.

Còn chưa nhìn thấy rõ người đứng đằng sau cô là ai, đã nhìn thấy Cố Cơ Uyển đi từ trong rừng ra.
Anh ta bước nhanh tới chỗ cô, tức giận nói: “Cô ở cùng với ai? Cô lại dám… Cậu hai Mộ?”

Cô không phải đi cùng người đàn ông đánh úp anh ta sao? Sao đột nhiên lại thành Mộ Khải Trạch rồi?
“Có việc gì?” Mộ Khải Trạch liếc nhìn anh ta, nửa bên mặt của người đàn ông này đã sưng lên rồi.
Lúc nãy nghe nói có người bị đánh, lẽ nào, là người ở trước mặt này?
“Tôi… Người đàn ông này nhìn anh ta, rồi lại nhìn Cố Cơ Uyển, giọng nói lập tức trở nên hiền như bụt: “Cô ấy…
Cô ấy lúc nãy…”
“Người này lúc nãy sàm sỡ tôi nên đã bị tôi đánh.” Cố Cơ Uyển mặt không chút biểu cảm nói.
“Cái gì?” Sắc mặt Mộ Khải Trạch trầm xuống, trừng mắt nhìn người đàn ông: “Anh sàm sỡ cô ấy?”
“Không… Tôi không có, cậu hai Mộ, là cô ấy và người đàn ông khác cùng nhau làm chuyện đó, cậu hai Mộ, cô
gái này không phải loại tốt lành gì, cậu…”
Cố Cơ Uyển kéo khăn tắm trên người mình, xoay người rời đi.
“Cậu hai Mộ, cậu xem, cô ta chính là đang chột dạ, cậu đừng để cô ta… Á!”
Rầm một tiếng, người đàn ông đó bị đánh ngã lăn quay ra đất, một bên mặt còn lại lập tức sưng lên.
Cuối cùng cũng đối xứng rồi.
“Cậu hai Mộ…”
“Cô ấy là người phụ nữ tôi thích, tôi không cho phép ai vũ nhục cô ấy! Cút!”
Dù thế lực của Mộ Khải Trạch không bằng cậu cả Mộ, nhưng ở Bắc Lăng, cũng là người có quyền có thế.
Chỉ cần là thiếu gia của nhà họ Mộ, thì ai dám đắc tội?
Anh ta cho rằng sẽ vạch trần được bộ mặt thật của Cố Cơ Uyển, cậu hai Mộ nhất định sẽ xem anh ta là bạn bè.
Nhưng không biết, Cố Cơ Uyển không muốn ở bên Mộ Khải Trạch.
Cho nên, Mộ Khải Trạch có nhìn nghĩ cô là gì đi nữa thì cô một chút cũng không để ý.
Mộ Khải Trạch làm sao dám nghi ngờ? Dù cho Cố Cơ Uyển ở trước mặt anh ở bên người khác, anh ta cũng chẳng
còn cách nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.