ĐỆ NHẤT SỦNG - Trang 1684

Nhưng mà Giang Nam lại bởi vì câu về nhà này, trên đường đi tâm trạng luôn lúng túng.
“Muốn… ăn cái gì đây?” Lái xe trên đường, Giang Nam hỏi.

Cố Cơ Uyển lại cúi đầu nhìn quân của anh ta một chút, một mặt ghét bỏ: “Anh chắc chắn muốn đi ra ngoài ăn cơm
với tôi trong bộ dạng như thế này hả?”
Có điều một chiêu này của anh ta quả thật có tác dụng.
Làm cho trong lòng của cô chua xót như vậy, còn khóc lớn một trận.

Có điều sau khi khóc xong, nhìn cảnh biển từ trong xe, chợt cảm thấy đường đi thật sự không phải chỉ có một
đường.
Cô vẫn còn có con đường khác, nói tóm lại chắc chắn sẽ có lối ra.

“Vậy cô muốn như thế nào? Đi về trước để thay quần áo?” Giang Nam không biết là cô đang suy nghĩ cái gì,
nhưng mà rõ ràng có thể cảm nhận được cô đã thoải mái hơn rất nhiều so với trước khi ngủ.
“Hai mắt của tôi đã sưng thành như thế này, tôi cũng không muốn đi ra ngoài ăn, vậy…”
“Gọi thức ăn ngoài à?” Đây là cách duy nhất có thể nghĩ đến.
“Không, tôi muốn ăn món ăn do tự tay làm” Đã rất lâu rồi không có cảm giác ăn cơm ở nhà.
“Vậy thì tốt quá, tôi cũng muốn nếm thử tay nghề của cô.” Anh ta rẻ ngoặc ở phía trước rồi trực tiếp lái về phía
Giang thị.
“Không, là tôi muốn ăn món ăn do anh làm, tôi cũng chưa từng ăn.”

Cố Cơ Uyển suy nghĩ vậy thì lập tức vui về, tuyên bố: “Hôm nay tôi muốn nếm thử tay nghề của cậu hai Giang.”
Giang Nam cảm thấy mắt mình tối sầm, tay run một cái, thiếu chút nữa đã trượt tay lái.
“Ăn món ăn do tôi làm?” Anh ta không nghe lầm đó chứ.
Sống hơn hai mươi năm, anh ta tự làm đồ ăn lúc nào chứ.
“Yên tâm đi, tôi sẽ làm trợ thủ ở một bên, sẽ không để cho một mình anh bận rộn đâu!” Cố Cơ Uyển cười cười với
anh ta.
“Nhưng mà tôi…’
“Có phải là ngay cả một yêu cầu đơn giản như vậy cũng không chịu đồng ý hay không?” Khuôn mặt nhỏ nhắn của
Cố Cơ Uyển liên ỉu xìu.
Ánh mắt nhìn anh ta giống như là anh ta làm ra một chuyện gì không thể tha thứ được, khiến cho cô tuyệt vọng
cực kỳ.
Nhìn cái miệng nhỏ của cô chun lại, Giang Nam lập tức mêm lòng.
“Thật sự không được hả? Cậu hai… cậu hai Giang… Giang Nam… Tiểu Nam Nam…”
“Tiểu Nam Nam…”
“Im miệng!” Xưng hô này quả thật quá yếu đuối.
“Hóa ra là anh thích cách gọi Tiểu Nam Nam này à? Sau này tôi sẽ gọi anh như vậy, có được không?”
“Tiểu Nam Nam…”
“Tôi làm còn không được hay sao?”
… Thể là một tiếng đồng hồ sau, cậu hai Giang vĩ đại mặc cái tạp dề vừa mới mua được vào.
Không cẩn thận, sau lưng tách một tiếng, hình ảnh đã bị chụp được.
“Cô làm cái gì vậy?” Giang Nam lập tức cảm thấy hoảng hốt, cái cô nhóc này muốn gửi tấm ảnh chụp này đi đâu
thế?
“Không có gửi ra ngoài đâu, chỉ là giữ lại làm kỷ niệm, anh gấp gáp cái gì chứ ”
Thật là, không phải chỉ mặc tạp đề hay sao, chẳng lẽ tấm ảnh cậu hai Giang mặc tạp dề làm cho anh ta khó chấp
nhận như vậy?
“Thật ra thì rất đẹp trai đó nha, rất có mùi vị của người đàn ông của gia đình. Ừm, rất là đẹp trai”
Cô Cơ Uyển nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động, càng nhìn càng cảm thấy đẹp mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.