ĐỆ NHẤT SỦNG - Trang 1826

Nhưng sao anh ta nhìn cô gái này lại cảm giác hơi quen thuộc…
Lục Kiêu hừ hừ, tự rót rượu rồi uống vào miệng.
Mặc dù bình thường cậu tư rất thích uống rượu, nhưng cầm chai rượu rót cũng không phải là chuyện thường gặp.
Mộ Tu Kiệt không biểu cảm, nhưng Nam Cung Vũ rõ ràng cảm nhận được sau khi bạn gái của Giang Nam đi vào
thì Mộ Tu Kiệt tràn đầy khí lạnh, ngày càng lạnh đến mức làm cho người ta không chịu nổi.
Khí lạnh còn chưa tính, còn sự tàn bạo kia là thế nào? Sao giống như cô gái nhỏ đắc tội với anh vậy?
Nam Cung Vũ hơi xấu hổ, chỉ có thể mời bạn gái nhỏ của Giang Nam: “Mau ngồi đi! Uống nước một chút.”
Qua cửa là khách, mặc kệ thế nào cũng người đầu tiên được đưa tới đây trong mấy anh em Bọn người kia lạnh như
băng, cũng không sợ dọa người ta à.
Nhưng sao anh ta càng nhìn khuôn mặt của cô gái này lại càng cảm thấy quen thuộc chứ?
Nhưng hình như anh ta chưa từng gặp qua người xinh đẹp như thế.
“Không giới thiệu một chút sao?” Nam Cung Vũ nhìn Giang Nam, cố gắng nở nụ cười được cho là tự nhiên.
Giang Nam và Cố Cơ Uyển ngôi xuống sô pha, lén nắm tay cô mới giới thiệu: “Đây là bạn gái của tôi, Cố Cơ
Uyển.”
Lại là họ Cố, anh cả và anh hai lại cùng thích phụ nữ có họ giống nhau?
Khoan đã, Cố Cơ Uyển?
Nam Cung Vũ luôn không quan tâm nhiều đến phụ nữ, nhưng cái tên này… Tên này!
Nam Cung Vũ đột nhiên đứng lên, cúi đầu nhìn Cố Cơ Uyển ngôi cách đó không xa, anh ta chỉ vào cô, ngón tay
run lên.
“Cố Cơ Uyển, nhà họ Cố… Cô ba, anh cả… anh cả…”
Anh ta không nói ra câu tiếp theo, nhưng ai không biết chứ?
Đúng vậy! Ai mà không biết? Ai mà không biết Cố Cơ Uyển là vợ chưa cưới của anh cả trước kia?
Tuy rằng anh cả không cần phụ nữ, nhưng đó cũng từng là phụ nữ của anh cả!
Đã… Đã là người của anh cải Anh hai làm gì vậy? Vì sao anh ta lại muốn phụ nữ của anh cả làm bạn gái của
mình?
Chuyện này được coi là gì?

Cố Cơ Uyển nắm chặt tay, sau khi căng thẳng một chút vẫn cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại.
Cô ngẩng đầu đón nhận ánh mắt của Nam Cung Vũ, so với đối phương kinh ngạc thì cô lại có vẻ tự nhiên.
“Phải, tôi là cô ba nhà họ Cố, Cố Cơ Uyển, anh là cậu ba nhà họ Nam Cung sao? Rất vui được gặp anh!”
“Rất, rất vui được gặp cô…” Cô gái này không làm cho người ta chán ghét.
Nam Cung Vũ cũng nhớ tới vì sao cảm thấy cô quen mắt, lại không nhớ được cô là ai.

Đó là bởi vì lúc anh ta gặp cô thì gương mặt kia cũng không giống như bây giờ, khuôn mặt đầy tàn nhang, dơ bẩn.
Nhưng hiện tại khuôn mặt nhỏ không hề trang điểm lại sạch sẽ nhẹ nhàng, tỉnh xảo.
Tuy rằng có vẻ hơi tái nhợt, nhưng sự tái nhợt này không chỉ không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của cô, ngược lại làm
cho cô thêm yếu ớt khiến đàn ông không nhịn được muốn bảo vệ.
Cô trở nên xinh đẹp, hơn nữa còn rất đẹp rất đẹp.

Nhưng cho dù lại xinh đẹp cũng chỉ là một người phụ nữ, anh hai muốn… Dùng đồ anh cả đã chơi sao?
Nam Cung Vũ thật sự không hiểu, không phải chuyện này giống như đang đánh vào mặt anh cả sao?
Cố Cơ Uyển ngôi bên cạnh Giang Nam, không phải không biết mọi người suy nghĩ cái gì.
Nhưng nếu cô đã chọn con đường này, cũng không thể lùi bước.
Dù sao cũng phải đối mặt.

Ánh mắt Giang Nam dừng lại trên người Mộ Tu Kiệt hỏi: “Anh cả, gần đây thế nào?”
“Rất tốt.” Mộ Tu Kiệt khuông bỏ ly xuống, câm một chai rượu rồi tiện tay giơ lên.
Giang Nam nhận lấy, anh ta cầm chai rượu vang đỏ uống một hơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.