ĐỆ NHẤT SỦNG - Trang 2026

CHƯƠNG 395: SAI RỒI, TẤT CẢ ĐỀU SAI RỒI

“Cô đến nhà họ Cố rốt cuộc là muốn làm gì?”
Cố Vị Y đẩy Cố Cơ Uyển xuống một gốc cây lớn.
Cố Cơ Uyển không hề phản kháng, một tiếng bịch vang lên, lưng đập vào thân cây.
“Sao rồi? Vừa nãy còn hung hăng lắm mà? Bây giờ, nhìn rõ tình thế, biết cậu cả Mộ đối với tôi một lòng, không
có can đảm nữa?”

Từ sau khi phát hiện ra anh Mộ Tu Kiệt đang giúp mình, Cố Vị Y cảm thấy rất đắc ý.
Cả người dáng vẻ kiêu căng, cực kỳ ghê gớm.
Cố Cơ Uyển chỉ nhìn cô ta, không nói gì.
Cố Vị Y nheo đôi mắt: “Đừng tưởng rằng tôi không biết cô đang nghĩ gì, chứng kiến tình cảnh của tôi, cô chính là
đang đố kỵ, đúng không?”
“Cảnh cáo cô, nếu như vẫn còn muốn cái người Tử Lạp gì đó của cô tiếp tục sống, tốt nhất, nhanh chóng biến đi
cho tôi!”
“Cậu cả Mộ bảo tôi đến, tôi biến mất kiểu gì?”

Cố Cơ Uyển trừng mắt nhìn, dĩ nhiên cũng không có một chút sợ hãi.
“Cố Cơ Uyển, cô thật sự không sợ chết sao? đến bây giờ, vẫn dám ngỗ ngược với tôi?”
“Nếu không thì sao?” Cố Cơ Uyển tựa người vào thân cây, cười như không cười: “Tôi sợ cái lông cô ah?”
“Cô!” Cố Vị Y nghĩ rằng vừa rồi cô không lên tiếng, là đã bị mình dẫn dắt, chính là bởi vì sợ.
Nhưng bây giờ biểu hiện của cô như vậy, tại sao lại bình tĩnh như vậy.
Cô thực sự không sợ Mộ Tu Kiệt tức giận sao?

“Cô khiêu khích tôi,Tu Kiệt sẽ không tha cho cô,vừa rồi, vẫn chưa nghe rõ ý của anh ấy sao?”
“Hả, tôi thật sự chưa nghe rõ, hay là, chị bảo cậu cả Mộ qua giải thích một chút?”
“Cô đừng có mơ tưởng! Bây giờ trong mắt anh ấy chỉ có tôi,cô nửa phân cũng đừng có nghĩ bám dính lấy anh ấy!”
“Chị nếu như đã có tự tin như vậy, thì cần gì phải lo lắng mấy loại chuyện như thế này?”
Người khác đều nói, thiếu cái gì khoe cái đó, dường như, thật đúng là cũng có lý.
Cô ta luôn miệng nói cậu cả Mộ là của cô ta, vậy chỉ cần nằm trên giường của cậu cả Mộ, đợi anh ta vê cưng
chiều.
Ở trước mặt của cô, khoe khoang cái gì?
Ánh mắt Cố Cơ Uyển nhìn cô ta, giống như đang xem một thằng hề biểu diễn!

Hơn bao giờ hết cơn giận của Cổ Vị Y bùng lên.
Trong cái nhà này, tất cả mọi người đều phải nhìn mặt sắc mặt của cô ta mà sống.
Ngay cả hai người là cô của cô ta, cho dù đối với cô ta rất có thành kiến, nhưng ở trước mặt cô ta, ai dám nói lớn
tiếng?
“Tiện nhân!Tôi không dạy dỗ cô tử tế, cô vẫn nghĩ bản thân mình cánh đủ dài rồi!”
Cố Vị Y nâng cánh tay lên, đi qua giáng một cái tát trên mặt của Cố Cơ Uyển.
Cố Cơ Uyển chỉ là tùy ý tránh một cái, cái tát kia của Cố Vị Y, thế nhưng một tiếng ba, lại đánh vào thân cây.
"A!" Đau!
Vỏ cây sần sùi, nó làm lòng bàn tay của cô ta tróc da, làm cô ta đau đến nghiến răng nghiến lợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.