CHƯƠNG 444: ANH TẠI SAO PHẢI ĐỂ TÂM?
Nếu như Cố Cơ Uyển xảy ra chuyện, anh... cũng là hung thủ ép chết cô...
Ngón tay của Mộ Tu Kiệt, không ngừng siết chặt lại.
Anh trước nay chưa từng nghĩ sẽ ép cô đến bước đường này!
Nhưng anh không biết bản thân đang để tâm điều gì.
Cố Cơ Uyển sống hay chết, có liên quan gì đến anh? Một người phụ nữ anh không cân mà thôi.
Anh rốt cuộc để tâm cái gì?
Nhưng đáng chết, anh lại để tâm!
“Còn không nói cô ấy ở đâu, có tin tôi giết chết cậu?”
Anh híp mắt lại, đáy mắt xuất hiện sát khí.
Đàm Kiệt tin, người đàn ông này, có chuyện gì mà không làm ra được chứ?
Nhưng, tin thì lại thế nào?
Anh ta cười lạnh: “Cậu cả Mộ, anh và Uyển Uyển, cũng coi như ở bên nhau một thời gian, anh cảm thấy chuyện
mà cậu ấy muốn làm sẽ để lại cho ai đường sau sao?”
Tay của Mộ Tu Kiệt siết chặt, Đàm Kiệt bỗng cảm thấy hít thở khó khăn.
Nhưng anh ta vân cười lạnh: “Ha, cậu cả Mộ, anh trước nay đều như vậy, mãi mãi tự phụ như vậy, nếu anh đã lợi
hại như vậy, hà tất gì phải cầu xin người khác.”
“Tôi không có xin cậu!” Anh bây giờ, là đang ra lệnh anh ta!: “Nói!”
“Tôi không biết.”
Bụp một tiếng, Đàm Kiệt bị anh quăng ra, đập mạnh vào tường, nặng nề ngã xuống.
Một tia máu từ khóe môi của anh ta rỉ ra, còn chưa đợi anh ta kịp thở, chân của Mộ Tu Kiệt đã nặng nề giẫm lên
ngực của anh ta.
Đàm Kiệt vừa hô hấp, một ngụm máu trào lên, suýt nữa bị anh giám thổ huyết.
“Anh giết tôi cũng không có tác dụng, tôi không biết cậu ấy ở đâu cả, cậu ấy căn bản sẽ không để cho anh cơ hội
dày vò tôi.”
Chân của Mộ Tu Kiệt, đè xuống vài phần.
Nhưng trong lòng anh thật ra biết rõ, Cố Cơ Uyển nếu như thật sự muốn đến một nơi không ai tìm được, cô sao có
thể nói phương hướng của mình cho Đàm Kiệt được chứ?
Nói cho anh ta, nhất định sẽ hại anh ta, cô biết điều đó!
Mộ Tu Kiệt chỉ là không tìm được cách phát tiết, không tìm được Cố Cơ Uyển, anh... bất an!
“Cô ấy trốn đi, chưa chắc là chuyện tốt, cô ấy đã hủy hoại Cố Vị Y và tất cả những gì mà thế lực sau lưng bọn họ
muốn, những người đó nhất định sẽ không tha cho cô ấy.”
Sự tức giận của người đàn ông này, dần dần bình tĩnh lại.
Chân giẫm trên lồng ngực của Đàm Kiệt cũng được thu lại.
Mộ Tu Kiệt từ trên cao nhìn xuống Đàm Kiệt, ngữ khi đã dịu hơn vừa rồi rất nhiều.
“Nếu như không muốn cô ấy xảy ra chuyện, có tin tức của cô ấy, lập tức thông báo cho tôi.”
Anh xoay người đi, Lâm Duệ đi đằng sau anh, đưa số điện thoại của hai người cho Đàm Kiệt.
Nhìn thấy dáng vẻ cậu nhóc môi đỏ răng trắng mặt mày đầy máu, Lâm Duệ có chút không đành.