ĐỆ NHẤT SỦNG - Trang 221

Mấy bàn xung quanh, tầm mắt đều dừng trên người Mộ Phương Hồng.
Bà hai muốn đi tới, muốn vì con gái của mình mà lấy lại công bằng, nhưng, bị người hầu nữ ở bên cạnh khuyên
trở lại.
Tụi nhỏ cãi nhau để tụi nhỏ tự xử, tối nay là bữa tiệc gia đình, nếu như thật sự làm lớn chuyện, mặc kệ ai sao,
trưởng bối tham gia đều sẽ bị liên lụy.
Giống như bà cả Cẩn Mai vừa rồi, đại tiên sinh khi đi tới, cũng không nể vợ chồng, trước đem tội danh đổ lên đầu
của bà ta không phải sao?

Bà hai nhìn dáng vẻ uất ức của con gái mình, trong lòng không biết đã xót bao nhiêu.
Nhưng, vẫn bị người hầu nữ khuyên trở lại.
Bữa tiệc lớn như này, bà ta thật sự không dám ra mặt đứng đầu gió.
Mộ Phương Hồng cũng không ngờ Cố Cơ Uyển lại chơi như vậy, dáng vẻ không sợ trời không sợ đất của cô, thật
sự khiến người ta đau đầu!
“Tôi, tôi đã nói rồi, chỉ là hiểu lầm, tôi…”
“Không, cô vừa rồi không phải nói như thế.” Cố Cơ Uyển cười lạnh.
“Cố Cơ Uyển, cô thôi đi! Cô cứ muốn ép cô ấy sao?” Mộ Kỳ Âm kéo Mộ Phương Hồng đến bên cạnh mình.

“Có người khi dễ người khác như cô sao?”
Mộ Phương Hồng lập tức trốn sau lưng cô ta, không dám nói lên nữa, dù sao, có người ra mặt cho cô ta rồi.
Cố Cơ Uyển lại dựa vào lưng ghế, liếc nhìn bóng dáng của cô ta, cười như không cười.

“Nếu như cô tư bị người ta vu oan, cô sẽ làm như thế nào? E rằng, cô còn làm tuyệt tình hơn tôi.”
“Với cả, chỉ cần cô ta nói là sự thật, cho dù đến cục cảnh sát thì sợ cái gì? Trong cửa hàng có camera, tôi cũng
không thể một tay che trời, tôi còn chưa có bản lĩnh này.”
Tầm mắt của mọi người, lần này đều đổ dồn lên người của Mộ Phương Hồng.
Cũng phải, đường đường là cô chủ nhà họ Mộ, cho dù không phải dòng chính, cũng không phải sợ người khác đến
mức này.
Nếu như thật sự bị bắt nạt, nói ra thì có làm sao?
Một cô chủ nhà họ Cố còn chưa vào cửa, gia tộc nhà họ Cố đó vẫn không phải dạng nhất lưu, sợ cái gì?
Mộ Phương Hồng lại không dám nói, lẽ nào, thật sự đổ oan cho người ta?
“Phương Hồng, cô ta lúc đó đối xử với cô như thế nào, cô cứ nói thẳng, có chúng tôi ở đây, sợ cái gì chứ?”
“Tôi… tôi lúc đó…” Mộ Phương Hồng vẫn trốn sau lưng Mộ Kỳ Âm, không dám nói lung tung.
Cô ta đương nhiên không dám! Mộ Tiêm Tiêm trước đó đã làm cái gì, nói mấy câu mà thôi, trực tiếp bị kiện rồi.
Bây giờ, cô nếu như nói cái gì không đúng sự thật, tiện nữ nhân này còn đang ghi âm nữa chứ!

Đến lúc đó đưa đoạn ghi âm cho Lâm Duệ, Lâm Duệ lập tức sẽ làm việc, cô ta thật sự rất có thể ăn đơn kiện.

Người bên cạnh cậu cả Mộ, cái gì không dám làm?
Mộ Tiêm Tiêm chính là vết xe đổ, cô ta đâu dám chứ?
Vừa rồi dám nói, chỉ là bởi vì không nghĩ tới Cố Cơ Uyển dám trước mặt nhiều phụ nữ của nhà họ Mộ như vậy,
cùng cô ta đấu.
Bây giờ, người ta muốn đấu, cô ta lại không có dũng khí.
“Xem ra, cô bây giờ không dám nói dối nữa rồi.”
Cố Cơ Uyển cầm điện thoại lên, cười nhạt: “Ghét nhất loại phụ nữ ăn không nói có như này, quả thực so với ruồi
nhặng còn khiến người ta ghê tởm hơn.”
Lời này, ngay cả Mộ Kỳ Âm và Mộ Quán Lan cũng không thể phản bác.
Các cô tuy không sợ Cổ Cơ Uyển, nhưng, Mộ Phương Hồng một chữ cũng không dám nói, mọi người cũng đều
thấy rõ ràng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.