Cố Cơ Uyển cười dịu dàng, lấy thẻ đen kim cương ra một lần nữa.
Đàm Kiệt cười nói: “Yên tâm, không quá một giờ, tất cả mọi người đều sẽ biết, cô chủ nhà họ Dương Dương
Băng Băng không có tiền ăn cơm, cần Uyển Uyển thanh toán giúp.”
“Cố Cơ Uyển, cô có ý gì?” Dương Băng Băng đã sắp đi tới cửa thang máy bỗng dừng chân, lập tức quay lại!
“Các người dám bêu xấu tôi! Tôi phải báo cảnh sát!”
“Bọn tôi có bêu xấu cô sao? Bây giờ tôi thay cô quẹt thẻ, chẳng lẽ không phải là sự thật?”
Cố Cơ Uyển nhún vai một cái, mặt vô tội: “Tôi không có bịa đặt sự thật, thì không phải là bêu xấu, hơn nữa, bọn
tôi còn có video làm chứng.”
“Các…các người…các người…quá đáng lắm rồi!”
Dương Băng Băng tức đến mức đầu ngón tay cũng đang run rẩy, vội vàng mở túi xách của mình, lấy một tấm thẻ
ra.
“Tự tôi trả tiền! Ai cần cô mời? Loại xấu xí như cô, cô muốn mời, tôi còn không thèm ăn! Cái mặt đầy tàn nhang,
ghê tởm chết người ta”
Mấy trăm triệu mà thôi! Cũng không phải là không trả nổi!
Đám tiện nhân này, thật là quá đáng!
Nhìn bộ dạng Dương Băng Băng vừa tức vừa xót xa quẹt thẻ, bốn người bạn hiểu ý cười một tiếng, khách khứa
xung quanh cũng vui vẻ.
Cuối cùng Dương Băng Băng hung ác trợn mắt nhìn Cố Cơ Uyển, lúc xoay người rời đi, gương mặt lập tức thành
bộ
dạng khóc lóc thảm thiết.
Mấy trăm triệu, cả mấy cái túi xách hàng hiệu, nhưng ngay cả một miếng ăn cũng không ăn!
Ức hiếp người quá đáng, thật ức hiếp người quá đáng!
“Đi thôi, ở khách sạn cao cấp.” Cố Cơ Uyển thu thẻ đen kim cương vào, tâm tình không tệ.
Phục vụ lập tức cung kính đưa bọn họ đi.
Căn phòng hai phòng ngủ một phòng khách, mặc dù không phải là phòng tổng thống, nhưng cũng đầy đủ sang
trọng.
“Trời ơi! Ghế sofa thật là mềm, phòng thật là lớn, bồn tắm có thể cho mấy người chúng ta cùng tắm…”
Bị Cố Cơ Uyển liếc, Tô Tử Lạp lập tức im miệng, nhưng vẫn cười hì hì: “Dù sao, chính là rất lớn rất lớn mà !”
“Đời này của tớ chưa từng ở khách sạn cao cấp như vậy.” Đàm Kiệt sờ chỗ này một cái, đụng chỗ kia một tí, thật
là không dám tin.
“Uyển Uyển, cậu thật sự ôm chân cậu cả Mộ sao? Ngay cả thẻ đen kim cương anh ta cũng cho cậu, đổi với cậu
thật tốt mà ”
“Đúng vậy đó, cậu bây giờ là bạn gái của cậu cả Mộ sao? Không đúng, các người còn ở chung với nhau! Không
phải là cậu đính hôn với anh ta rồi đấy chứ?”
Rất nhiều tin tức thoáng qua không ngừng trong đầu Tô Tử Lạp, bỗng nhiên, cô trợn to đôi mắt, nhìn chằm chằm
Cố Cơ Uyển.
“Không đúng không đúng, cậu cả Mộ không phải mới vừa đính hôn sao? Cũng không đúng, hình như vị hôn thê
đào hôn, tiệc đính hôn hủy bỏ… Uyển Uyển, chắc không phải cậu…”
Cố Cơ Uyển nhìn cô, coi như cô đã đoán trúng.
Không nghĩ tới, Tô Tử Lạp lại kinh ngạc nói: “Sẽ không phải là cậu cả Mộ bị bỏ rơi, lúc tâm tình không tốt, cậu
đúng lúc chen vào an ủi anh ta, thế là… thế là thuận lý thành chương làm người phụ nữ của anh ta chứ?”
Mộ Hạo Phong đứng trước cửa sổ sát đất, không nói một lời nhìn chằm chằm Cố Cơ Uyển.
“Trí tưởng tượng tốt như vậy, sao không đi viết tiểu thuyết đi?” Cố Cơ Uyển dường như trợn mắt nhìn Tô Tử Lạp.
“Vậy rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!” Tô Tử Lạp cũng cảm thấy, Uyển Uyển như vầy… Khụ, sắc đẹp, cho dù muốn
an ủi cậu cả Mộ, có lẽ cũng không tới phiên cô ấy.
Nhưng bây giờ, cậu cả Mộ người ta nói với cô ấy “Về nhà nói sau”, người ta là người một nhà đấy!
Đàm Kiệt cũng nhìn chăm chằm Cố Cơ Uyển, không bỏ qua cho từng biểu cảm của cô: “Cậu thật sự… Đi theo
anh ta sao?”