ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 26

cũng không đủ. Không có gì nổi trội thì ngay cả người phụ nữ của mình
cũng sẽ giữ không nổi.

Năm đó Tô Nhất Minh hạ quyết tâm sẽ làm nên nghiệp lớn, từ bỏ ý

định tìm việc làm, nghiến răng dùng tài sản tích lũy mấy chục năm của cha
mẹ đi du học. Những sự việc cứ theo đó mà phát triền: vùi đầu học tập, trở
về nước, làm nhân sự cấp cao, mở công ty riêng, trở thành đại gia.

Thật ra thất tình đối với đàn ông hay phụ nữ đều là một trải nghiệm

hết sức đau khổ. Tô Nhất Minh nhớ đến lời bài hát của Vương Kiệt: "Kể từ
bây giờ sự dịu dàng đang đối mặt với nguy cơ tuyệt chủng, và cuộc đời lại
thêm một sát thủ của tình yêu."

Nhưng anh không cho là thế, anh cảm thấy như vậy là người đàn ông

nhu nhược, vô tích sự, kiếm cớ biện hộ cho thứ mình không giữ được. Anh
cảm thấy mình chẳng vì lần thất tình đó mà trở nên thê thảm, chẳng vì một
lần ăn phải trái táo chua mà cho rằng tất cả táo trên đời này đều chua.

Anh vẫn cứ là anh, tích cực nghiêm túc đi tìm một nửa còn lại của

mình. Nhưng mãi vẫn chưa tìm thấy, đường tình thật quá trắc trở. Mới đầu
Tô Nhất Minh còn bị bồ đá mấy lần, sau này tình yêu của anh mới đi vào
quỹ đạo của nó. Cái gọi là quỹ đạo chính là: hòa hợp tình dục - nhạt như
nước ốc - không để lại hậu quả.

Sau này Tô Nhất Minh nhà cao cửa rộng, nhìn lại quá khứ, tổng kết

đường tình của mình, anh thấy vẫn chưa định được tiêu chuẩn. Lúc đầu anh
đặt ra tiêu chuẩn quá cao, chỉ thích những cô gái xinh đẹp vào loại bậc
nhất, nhưng những cô gái này lại thích những món đồ mà lúc đó Tô Nhất
Minh không có khả năng đáp ứng, nên họ xem thường anh. Sau đó, đến khi
anh thành người lắm tiền nhiều của, tiêu chuẩn lại càng cao, anh muốn tìm
một cô gái tốt, chí ít là không chỉ chăm chăm nhìn vào ví tiền của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.