ĐÈN KHÔNG HẮT BÓNG - Trang 267

bút dạ đỏ: "Đã chết".

Ngày 31 tháng mười hai tuyết rơi từ sáng sớm, rồi đến trưa trời ấm lên và
bắt đầu đổ mưa.
Ở phòng ngoại trú hôm nay không khám bệnh, nhưng xe cấp cứu có chở
đến năm người. Ba bệnh nhân bị cảm lạnh, bệnh nhân thứ tư bị thương
trong một tai nạn giao thông - người này bị giập đầu gối, còn người thứ
năm bị bong gân nhẹ. Nói chung không có gì nghiêm trọng. Họ đều khám,
được tiêm những thuốc cần thiết, được chỉ định cách điều trị và cho về nhà.
Đến tám giờ tối khi bắt đầu buổi đi thăm các bệnh nhân, trời tạnh mưa và
quang hẳn mây, trăng sáng. Tôkyô ở giữa một vùng khí áp cao, những khối
không khí từ lục địa tràn ra thành những đợt gió lạnh làm cho nhiệt độ trên
thành phố hạ xuống.
Bệnh viện rất vắng: đa số bệnh nhân đều về nhà ăn Tết với gia đình, chỉ
còn lại độ một phần ba.
Tết giao thừa, bệnh nhân tụ tập thành những nhóm nhỏ trong các phòng
nằm ăn sôba và các món ăn ngày tết.
Đến chín giờ tối Nôrikô đi tắt các đèn trong bệnh viện. Nhiều phòng bệnh
nhân không có lấy một bóng người. Trong căn phòng của cụ Isikura trước
đây cũng tối om. Trong ngực Nôrikô có một cảm giác ớn lạnh khi cô ghé
nhìn vào khung cửa hé mở của căn phòng này.
Ánh trăng chiếu lên cái giường của cụ Isikura nằm trước đâu. Tử thi đã đưa
xuống nhà xác, chăn trải giường đã tháo hết, và trên cái đệm trần đây đó
hay còn lại những chỗ lồi lõm.
Nôrikô vội vã đi qua thật nhanh, gần như chạy, quanh xuống cầu thang đến
tầng thứ ba, và bước vào phòng y tá. Trong phòng điều hành có ánh đèn -
như vậy tức là Naôê vẫn còn ở đấy. Cô rất mừng vì có thể yên tâm đến gặp
anh. Huống hồ cô y tá trực hôm nay là Unô, một cô gái hơi khờ khạo, và
nếu nói với cô ta rằng mình cần gặp bác sĩ có việc cần thì cô ta sẽ không
nghi ngờ gì.
Trước cửa phòng, Nôrikô phân vân đứng lại, rồi lấy hết can đảm, cô gõ cửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.