ĐEN TRẮNG - Trang 456

Thật ra Kỉ Dĩ Ninh phi thường không am hiểu đưa ra yêu cầu của

mình với người khác, nhiều năm như vậy cô vẫn bị vây trong vị trí bị lãnh
đạo chỉ huy, sớm đã thành thói quen phục tùng cách sắp đặt của người khác
rồi.

Vài ngày trước cô cố lấy dũng khí nói với Đường Dịch ‘Em nghĩ

muốn một hài……’, một chữ ‘Tử’ còn chưa nói ra, lông mày Đường Dịch
đã cong lên nhìn cô, giữa môi phun ra một chữ:‘Oh……?’, một âm tiết
cũng đủ khí thế cường đại, thành công làm cho trái tim Kỉ Dĩ Ninh co rụt
lại, đầu lưỡi như bị cuốn chặt, từ nói ra tự động biến thành ‘Em nghĩ muốn
cái hài…… Hải bảo……’ [1]

Cô vừa dứt lời, có lẽ nhất thời Đường Dịch cảm thấy cô thực là đáng

yêu, kéo cô lại liền hôn cô, sau khi hôn sâu anh cười tủm tỉm lôi điện thoại
ra, nửa giờ sau một chiếc xe tải sẽ đưa hải bảo đến đây.

Vì thế buổi tối hôm đó, Kỉ Dĩ Ninh ôm hải bảo ngủ, uể oải quả thực

muốn khóc.

……

Một tuần sau khi chuyện đó xảy ra.

Một tuần này, tất cả tâm tư của Kỉ Dĩ Ninh đều đặt lên hai chữ cục

cưng, lại không biết vì sao, cô luôn cảm thấy đối với đề tài này Đường
Dịch cứ ẩn ẩn lộ ra thái độ lạnh lùng. Vì thế, cô cũng không dám nói thêm
cái gì.

Ngày hôm nay, sau khi hết giờ làm Kỉ Dĩ Ninh đi bộ không mục đích

trên đường, trong lòng nghĩ Đường Dịch Đường Dịch Đường Dịch, kết quả
đi tới đi lui cuối cùng bước chân không tự giác đi về hướng trụ sở chính
của Đường gia, khi cô có ý thức ngẩng đầu lên nhìn, đã đứng đối diện với
trụ sở đó rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.