ĐẸP TRAI LÀ SỐ 1 - Trang 277

Chu Thời Uẩn càng ù ù cạc cạc hơn:

- Tại sao anh thoa thuốc cho em?

Tô Căng Bắc bĩu môi, lập tức lộ vẻ vô cùng đáng thương:

- Anh là bác sĩ mà, đương nhiên phải thoa thuốc cho người ta chứ.

Chu Thời Uẩn khựng lại:

- Không thích hợp lắm, em trước tiên…

- Không thích hợp chỗ nào chứ.

Tô Căng Bắc liếc anh, tự mở hộp thuốc ra:

- Hơn nữa anh chưa nói với em mấy thứ này làm thế nào, em đâu biết

cái nào trước cái nào sau.

Có lẽ Tô Căng Bắc nói cũng hơi có lý, Chu Thời Uẩn im lặng chốc lát,

bước qua ngồi xuống:

- Vậy em nhớ nhé, đây là thuốc khử trùng, đây là thuốc tiêu viêm, đây

là thuốc tan máu bầm, đây là…

- Anh thoa giúp em.

Nói xong, Tô Căng Bắc bất ngờ duỗi chân ra, vén váy ngay trước mắt

Chu Thời Uẩn…

Chiếc váy đen vốn dài đến mắt cá chân bị vén thẳng lên trên đầu gối.

Vậy là, đôi chân dài trắng trẻo mịn màng của Tô Căng Bắc cứ thế lộ trong
không khí.

Chu Thời Uẩn ngẩn ngơ, gần như ngay tức khắc dời mắt sang chỗ

khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.