Tống Mặc không có dị nghị gì với yêu cầu của thân vương, về tình về
lý, y đều sẽ không cự tuyệt.
Thân vương Myers thấy căn phòng Tống Mặc chuẩn bị, lắc đầu,
“Không dược, không thể ở đây.”
“Tại sao?” Tống Mặc không hiểu, “Đây là phòng của Rhys. Người trong
thành lũy cũng đều đã ra ngoài hết rồi.”
“Cần kiên cố hơn.” Thân vương Myers nói ít ý nhiều, “Tốt nhất là cửa
không thể phá, nóc nhà chấn không sụp, vách tường đá không đổ. Không
có cửa sổ càng tốt.”
Tống Mặc: “…”
Y thật sự rất muốn hỏi một câu: Các hạ đang nói là phòng ở hay là hầm
trú ẩn vậy?
Không biết làm sao, không có một căn phòng nào phù hợp với yêu cầu
của thân vương, cuối cùng, vẫn là lão quản gia John thấp giọng nói bên tai
Tống Mặc vài câu, Tống Mặc không xác định nhìn quản gia một cái, xác
định muốn dẫn bọn họ tới đó sao?
Lão John gật đầu.
Tống Mặc lấy tay vẽ lên cổ, sẽ bị giết.
Lão John xua tay, không sao, ta có thể ứng phó!
Tống Mặc vững dạ tin tưởng.
Tống Mặc đi trước cầm nến dẫn đường, lão John đi bên cạnh y, cả nhà
thân vương đi sau lưng y, mấy người men xuống bậc thềm đi xuống, dừng
lại trước một cánh cửa sắt.