DỊ THẾ ĐẠI LÃNH CHỦ - Trang 1291

Tống Mặc không đặc biệt chú ý tới phản ứng của các tinh linh, giơ ly

rượu lên, cao giọng tuyên bố yến tiệc bắt đầu. Theo lời của Tống Mặc, mọi
người tận tình ăn uống, đêm nay, rượu thịt đủ dùng, không say không về!

“Đầu tiên phải nói trước, chơi trò say rượu làm càn là không được!”

Tống Mặc vỗ bàn, “Đặc biệt là dám rượu say làm càn với hoa cô nương
trong phủ lãnh chủ, là cực cực không được!”

Câu này mang theo màu sắc vui đùa, lập tức khiến bầu không khí trong

đại thính dâng cao, các nữ nhân cười càng lợi hại hơn nam nhân, thậm chí
có mấy cô nương lớn gan, trực tiếp nói: “Ai giở trò với ai, ai chiếm tiện
nghi của ai, còn không nhất định đâu!”

Nói xong, ánh mắt của các cô nương, đồng thời đặt lên người mấy nhân

viên tiền giáo hội từng biểu diễn múa cực hạn chế, ánh mắt từ trên xuống
dưới, từ dưới lên trên đảo rồi đảo, dùng lực đảo, đảo tới mức họ đứng ngồi
không yên, lỗ tai cũng đỏ lên.

Tống Mặc cũng cười ra tiếng, uống cạn rượu nho trong ly, “Mời mọi

người!”

“Mời lãnh chủ đại nhân!”

Âm thanh của người Grilan gần như muốn chấn sụp mái nhà, người lùn

và tinh linh tham gia yến tiệc hơi ngạc nhiên, nhưng không biểu hiện ra.
Bọn họ biết Tống Mặc rất được các lãnh dân yêu kính, đây cũng không có
gì phải kỳ quái, một lãnh chủ có thể nghĩ cách phát triển lãnh địa, cho các
lãnh dân sống tốt hơn, quả thật đáng để tôn kính.

Đương nhiên, người lùn và tinh linh đều không biết, địa bàn của vị lãnh

chủ này, không phải chỉ có Grilan, hiện tại đất đai trong tay Tống Mặc, gần
như có thể sánh với một nước nhỏ. Nếu y nguyện ý, hoàn toàn có thể mặc
hoàng bào lên người, không làm lãnh chủ nữa, tự làm quốc vương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.