ĐỊA NGỤC DU KÝ - Trang 474

Địa Ngục Du Kí

474

một bé trai và một bé gái tính tình hồn nhiên chơi đùa với
nhau thì không động lòng dục nên không sái quấy, vì chân
tính của Trời phú cho còn trong suốt chưa vẩn đục, tính đó
cũng là tính của các vị Tiên Phật. Nhưng nếu hiện là người
trần tình cảm tràn trề, trai gái kết giao qua lại hẳn là tính
dục khó bề ngăn giữ, sẽ chẳng khác nào hoa rụng kết trái,
trái có hột mọc thành cây rồi lại nở hoa, mãi mãi sinh sinh
tử tử, chìm đắm hoài trong cõi luân hồi. Do đó kẻ sĩ tu
luyện “chân tính” phải lo giữ gìn “nguyên chân khí” để bảo
vệ “thiên chân tính” của Trời phú cho, hầu tránh vì tình mà
gieo giống để liễu mọc xum xuê mang nợ nghiệp mãi tình
đời, trả không biết tới bao giờ mới hết. Nhưng chịu bỏ vốn
ắt có lời, nếu biết chăm tu thì tới già cũng giảm được đôi
phần, mong người đời hiểu rõ lẽ này. Bữa nay chuẩn bị dạo
âm ti, Dương Sinh lên đài sen.
Dương Sinh: Tiết Trời oi bức, mồ hôi chảy ướt đẫm cả
đầu.
Tế Phật: Mồ hôi từ nước mà ra, không đổ mồ hôi đạo
chẳng thông.
Dương Sinh: Bạch ân sư, tại sao ân sư lại nói vậy?
Tế Phật: Không có miệng không phải nói năng lại còn lần
lần lãnh hội được ý nghĩa ẩn sau lời nói. Thôi chúng ta dạo
thăm âm phủ.
Dương Sinh: Vâng lệnh...
Tế Phật: Đã tới, mau xuống đài sen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.