ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 128

Sái Tuấn

Địa ngục tầng thứ 19

Dịch giả: Trần Hữu Nùng

- 12 -

TẦNG 11 ĐỊA NGỤC

Xuân Vũ vẫn còn sống.
Cô thức giấc vào lúc 7 giờ sáng, nhìn thấy ánh dương chiếu vào cửa sổ, cô
thầm nghĩ: "Địa ngục không thể sáng như thế này!".
Sau khi ngồi lên nhìn gian phòng thật rõ ràng rồi, cô mới tin rằng mình
chưa bị GAME OVER, mình vẫn còn sống ở cõi nhân gian khó mà chia lìa
này.
Hay là mình đã chết một lần rồi?
Cô mơ hồ xuống giường, bây giờ mới thấy pin máy di động của mình còn
để ngoài, bèn lắp pin vào. Cô vẫn do dự, chưa mở máy.
Nhưng rồi cô vẫn mở máy ra. Quả nhiên, chỉ sau nửa phút, màn hình báo
rằng có tin nhắn chưa đọc. Chắc không phải là GAME OVER chứ?
Dù sao tin cũng đã đến, đọc hay không đọc, kết quả vẫn chỉ là một. Thế là
cô mở luôn, không cần xem người gửi là ai nữa.
Cô ngồi phịch xuống, người nhão ra. Đó chỉ là một tin "rác" rất vô duyên,
mà khiến cô chẳng khác nào đối mặt với trận tử chiến. Cô không xoá, cứ
lưu lại máy, nó cũng chẳng làm hại gì cô.
Chẳng rõ đêm qua ngủ từ lúc nào, chắc đã ngủ 3-4 tiếng đồng hồ, cô thấy
đầu vẫn cứ ong ong. Chỉ có một mình ở phòng này, thế thì lại lên giường
ngủ thêm vậy.
Vài giờ sau, điệu nhạc "Phá gió đông" đã đánh thức Xuân Vũ. Có lẽ ngủ
vẫn chưa đã, cô mơ màng mở mắt nhìn màn hình, thấy đối phương gọi đến
là một số máy lạ. Rất uể oải, cô nghe cú phôn này, một giọng nữ ngọt ngào
vang lên: "Xin hỏi, cô Xuân Vũ phải không?"
"Vâng. Vị nào đấy?" Giọng Xuân Vũ hơi khô khan.
"Đây là công ty Minh Lượng - công ty trách nhiệm hữu hạn dịch vụ thông
tin di động, cô đã được công ty chúng tôi tuyển dụng, mời cô chiều nay đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.