ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 143

"Nhưng, công việc ở đây chỉ cần dùng máy tính..."
Minh Lượng vẫn nói bằng một giọng kỳ cục nửa tây nửa ta lơ lớ: "Tất
nhiên rồi, nhưng nếu cô không hay nhắn tin thì sao có thể làm tốt công tác
biên tập tin nhắn được?"
"Vâng. Tôi cần phải thích ứng với công tác và đời sống trong thời đại ngón
tay cái!"
Đã đến giờ làm, CoCo và các cô gái khác cũng lục tục bước vào, Xuân Vũ
theo họ sang phòng làm việc.
"Khi đã không thấy bóng Minh Lượng nữa, cô mới khẽ hỏi CoCo: "Có phải
sếp của chúng ta hơi kỳ quái không?"
"Anh ấy vốn là một quái nhân mà! Nhưng không làm hại gì đến đám con
gái cả!" CoCo hạ giọng thật thấp, lại đưa ngón trỏ lên môi ra hiệu "S...uỵt!
Cậu chớ có nói ra!"

Sau đó CoCo bắt đầu làm việc, Xuân Vũ cũng bật máy tính của mình.
Trang nền màn hình thật là đặc biệt, một bông hoa lan nho nhỏ, màu trắng.

Cô xem ngăn kéo bàn làm việc, thấy lộn xộn đủ thứ văn phòng phẩm. Lại
thấy ở đáy ngăn kéo có một cái thẻ xinh xắn, có lẽ là để đeo trang trí cho
máy di động, rất nhiều cô gái vẫn thích như thế. Trên cái thẻ còn khắc một
chữ "Lan" theo lối cổ. Xuân Vũ nhìn nó, hình như cô nghĩ đến một điều gì
đó, trông quen quen nhưng không sao nhớ ra đã thấy nó ở đâu.

Một ngày làm việc, cô thu thập những tin nhắn mới nhất trên mạng, cả các
loại tin nhắn trúng thưởng và các loại nhạc chuông rồi biên tập, phân loại,
sau đó đưa vào máy dịch vụ của công ty. Hoặc là, trộn các tiếng chim hót,
các trích đoạn bài hát thịnh hành chế tác thành MIDI, cộng thêm các hình
ảnh nữa. Công ty còn mời vài cao thủ về soạn tin, mỗi ngày sáng tác hàng
chục mẩu chuyện vui gửi vào hộp thư điện tử của công ty, Xuân Vũ cũng
cần liên hệ với họ.

Mọi ngày cô vẫn nhận được những tin đại loại như thế này, nhưng vào nghề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.