ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 167

Cao Huyền xem xong bản báo cáo, anh khẽ nói: "Đây chính là tầng 1 địa
ngục à?"
Xuân Vũ không đáp lời. Vì cô nhìn thấy phía dưới còn nhiều hồ sơ, có một
tệp khá dày, ngoài bìa viết rõ thời gian cách đây chừng tám năm. Cô thận
trọng mở ra, mới thấy trong này ghi chép một bi kịch từng xảy ra ở nhà ma
8 năm về trước.
Nhân vật chính của bi kịch này là một nữ sinh viên tên là Uẩn Hàm, một
đêm đông giá rét 8 năm về trước đã tự tử ở một căn phòng trong nhà này.
Từ đó mọi người kháo nhau rằng ở đó có ma, đám sinh viên bèn gọi khu
vực này là nhà ma.
Về nguyên nhân tự tử thì tài liệu này ghi rất mơ hồ, hình như là chuyện yêu
đương gì đó. Trang cuối cùng, có một bức ảnh của Uẩn Hàm.
Nhìn bức ảnh của cô sinh viên đã chết 8 năm về trước, Xuân Vũ ngẩn
người.
Đôi mắt rất hút hồn của Uẩn Hàm từ thế giới âm dương cách trở đang nhìn
Xuân Vũ và Cao Huyền. Còn Xuân Vũ thì đờ ra như một pho tượng, hình
như cô nhìn thấy một nửa khác đang ẩn sâu trong sinh mệnh của mình.
Một phát hiện thật ghê gớm: cô gái trong ảnh giống hệt Xuân Vũ, đặc biệt
là đôi mắt hút hồn.
Tim Xuân Vũ đập gấp gáp, cô cố kiểm soát nhịp thở cho đều, so sánh lại
Uẩn Hàm và mình, thấy rằng tuy có đôi mắt giống nhau nhưng khuôn mặt
vẫn không thật giống, nét mặt Uẩn Hàm có nhiều vẻ "cổ điển" hơn.
Cô bỗng nhìn sang Cao Huyền, thấy vẻ mặt anh cũng không bình thường.
Rất nhạy cảm, cô đã nhận ra một điều gì đó: "Anh quen cô ấy à?"
Cao Huyền lùi lại một bước, im lặng hồi lâu rồi mới nói: "Đúng. Anh biết
Uẩn Hàm. Đúng ra là tất cả các bạn hồi đó đều biết, vì cô ấy là hoa khôi
của khoa."
"Hoa khôi của khoa?"
"Phải. Tiếc rằng về sau cô ấy đã tự tử. Thực ra, lần trước đến nhà ma anh
đã nói với em về chuyện này rồi." Cao Huyền ngoảnh lại nhìn chị quản lý
ngồi ở phía sau, rồi khẽ nói: "Ở đây nói chuyện không tiện, chúng ta ra
ngoài kia."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.