ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 181

Sái Tuấn

Địa ngục tầng thứ 19

Dịch giả: Trần Hữu Nùng

- 16 -

TẦNG 15 ĐỊA NGỤC

Trong căn phòng tối đen chẳng biết từ đâu tràn vào 1 thứ mùi kỳ quái,
chầm chậm luồn vào mũi Xuân Vũ đang ngủ say. Qua mũi, nó xuống họng,
vào khí quản rồi tràn ngập 2 lá phổi, khiến cô tỉnh giấc.
Thì ra nó tỏa ra từ 1 chỗ ở ngay trước mặt cô, bóng đen đã chồm lên trán
cô, rồi xáp lại gần, gần thêm nữa...
Xuân Vũ mở to mắt chỉ thấy 1 màn đen kịt, không có gì khác. Nhưng cái
mùi nồng nặc này cho cô biết người ấy đã đến gần, chỉ cách cô vài
centimet.
Tuy không nhìn thấy người, nhưng con tim Xuân Vũ cơ hồ muốn nhảy ra
khỏi lồng ngực. Cô cố nín thở, không cho hơi nóng của người ấy phả vào
mặt cô. Miệng cô ú ớ rên rỉ, nhưng không sao kêu lên được.
Bỗng nhiên có 1 tia sáng mỏng manh rọi vào từ cửa sổ, chiếu vào đôi mắt
đang mở to của cô, khiến cô bỗng nhận ra cái khuôn mặt đáng sợ ấy.
Rốt cuộc cô cũng kêu lên được, và không rõ sức lực bỗng từ đâu đến, cô
quẫy đạp giãy giụa thật mạnh, rồi tát 1 cái lên khuôn mặt ấy. Hắn kêu lên 1
tiếng kỳ quái đáng sợ, cái mùi kinh khủng từ mồm hắn phun mạnh vào mũi
cô. Bàn tay thô nháp của hắn tóm chặt cẳng tay cô, cô lập tức thấy đau buốt
tận tim gan. Nhưng cô đã đạp mạnh lên người hắn, rồi đứng phắt dậy, gắng
sức giao đấu với hắn trong căn phòng tối om chật chội.
Tuy nhiên đôi tay yếu mềm mảnh khảnh đâu có thể chịu nổi 1 đòn của đối
phương, cô phải lùi lại bên cửa sổ. Không rõ cửa sổ đã bị mở ra từ lúc nào.
Cô trèo lên bậu cửa, nhưng kẻ kia đã tóm chặt cổ chân Xuân Vũ, cô đạp
hắn bật trở lại, sau đó cô nhảy ra ngoài cửa sổ...
Cô rơi xuống 1 cái giếng sâu, tối om, có cảm giác mình không ngừng rơi
xuống... và hình như khi gần rơi đến đáy, cô bỗng thét lên rồi mở mắt ra.
Ánh sáng ban mai chiếu vào đôi mắt Xuân Vũ, cô hấp háy dụi mắt, nhận ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.