ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 207

cảm thấy rất buồn, nhưng anh có thể làm gì được? Chỉ còn biết thầm chúc
mừng cho cô ấy. Về sau lại nghe nói cô ấy bị tâm thần vì chuyện yêu
đương..."
"Cô ấy phát điên à?"
"Chưa phải là điên, có thể là chứng trầm cảm. Thế rồi, 1 hôm cô ấy đến khu
nhà lớp học, tự tử ở đó." Cao Huyền ngẩng đầu, ánh lửa hồng soi rõ nỗi
buồn thương vô hạn của anh. Sau 1 hồi lâu anh mới nói tiếp. "Anh nhớ là
hồi đó anh rất xót xa nhưng chỉ có thể lặng lẽ vùi sâu trong đáy lòng cho
đến ngày nay."
"Anh vẫn không thể quên cô ấy?"
Cao Huyền lại im lặng một lúc. "Đúng thế, nếu là em, liệu em có quên
được không?"
Xuân Vũ lắc đầu: "Chẳng ai có thể quên tình yêu của mình, cũng không ai
có thể quên nỗi hận của mình."
"Em thì sao, tình yêu và nỗi hận của em?"
"Đừng! Anh đừng hỏi nữa." Xuân Vũ rời khỏi vai anh, ngồi sang bên kia
đống lửa. Cô và Cao Huyền nhìn nhau qua ánh lửa, ánh lửa soi trong mắt
họ. Chẳng cần nói gì nữa, im lặng là thứ ngôn ngữ tốt nhất.
Họ cứ ngồi như thế rất lâu. Nhưng rồi Cao Huyền lên tiếng: "Hôm nay đã
đi rất nhiều, chắc em mệt quá rồi, nên vào nằm nghỉ đi. Sáng mai chúng ta
ra về."
Xuân Vũ còn định trò chuyện thêm nữa nhưng củi cành đã đốt gần hết;
ngồi trong bóng tối sẽ chẳng dễ chịu gì, cô ngoan ngoãn chui vào trong lều
bạt. Lều chật và thấp, vừa đủ nằm và có thể duỗi thẳng chân. Tuy nhiên cái
chăn túi thì rất ấm, lại nằm trên tấm thảm khá dày nên có thể chống được
cái lạnh ở nền.
Cũng là chui vào chăn tối om nhưng cảm giác vẫn khác khi nằm ở phòng
ký túc xá. Xuân Vũ không sao quên được dưới lưng mình là nền đá, ngoài
lều là cái hang cổ xưa, và ngoài xa hơn nữa là núi rừng rậm rạp hoang vu
không 1 bóng người, có vô số mãnh thú với những cặp mắt xanh lè đang
lảng vảng. Nhưng đáng nói hơn cả là có 1 anh chàng tên là Cao Huyền
đang ngủ trong lều bạt chỉ cách cô trong gang tấc. Điều này khiến con tim

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.