ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 215

nói: "Chúng ta về thôi!"
Cao Huyền thì vẫn ngồi ngây ở đó, ánh mắt thật kỳ lạ. Chần chừ hồi lâu
anh mới nói: "Em ạ, chúng ta đã trở về rồi, anh sẽ nói với em về những
chuyện tiếp theo."
"Chuyện tiếp theo?" Xuân Vũ không hiểu ý nhưng cô bỗng thấy hồi hộp.
"Cái gì tiếp theo ạ?"
"Tức là những chuyện sau khi Mazolini từ núi Thiên Thương trở về
Thượng Hải."
"Anh cũng biết à?"
"Ừ. Trước đây anh chưa kể với em. Vì anh lo rằng nếu em biết những
chuyện đó rồi, em sẽ rất sợ hãi. Anh vốn định chờ khi chúng ta đến núi
Thiên Thương rồi phát hiện ra bí mật về tầng 19 của địa ngục, anh mới
nói."
"Nhưng lúc này thì chưa thu được kết quả gì..."
Cao Huyền thở dài: "Cho nên, anh phải cho em biết những chuyện đó.
Tháng 8 năm 1902, Mazolini đưa 1 cô gái xinh đẹp về Thượng Hải, vài
tháng sau ông ta tổ chức triển lãm tranh ở tô giới. Cuộc triển lãm chỉ bày
độc 1 bức tranh sơn dầu tên là Tầng 19 của địa ngục."
"Giống như những bức tranh ông ta đã vẽ trước đó ư?"
"Không! Mà là khác hẳn! Nghe nói bức tranh đó của Mazolini đã vẽ toàn
bộ 19 cảnh ở địa ngục, đặc biệt là tầng thứ 19."
"Tầng 19 là như thế nào?"
"Anh bạn người Ý đã email cho anh rằng, triển lãm đó của Mazolini chỉ
bày 3 ngày, cả thảy có vài chục người vào xem, đều là người ngoại quốc
sống ở tô giới. Nhưng không đầy 1 tháng sau khi kết thúc triển lãm đó, thì
những vị khách vào xem này đều tự tử hết sức ly kỳ."
Nghe đến đây, Xuân Vũ suýt nữa thì đứng bật dậy: "Anh nói là... tất cả
những ai xem bức tranh Tầng 19 của địa ngục đó đều sẽ tự tử?"
Cô bỗng nhớ đến bản nhạc dương cầm nổi tiếng "Gloomy Sunday", rất
nhiều người nghe xong đều không chịu đựng nổi giai điệu bi thương đó rồi
tự sát. Bản nhạc đó là có thật, những chuyện đó cũng là thật.
"Đúng thế. Những ai đã xem bức tranh ấy, đều chết; không ai rõ nguyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.