ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 227

Không thể nhận ra là dành cho nam hay nữ, nhưng nhìn nó trong cảnh tuyết
rơi thực là đáng sợ, cứ như 1 tòa lâu đài ở châu Âu thời trung cổ. Cô phủi
tuyết bám trên đầu rồi từ từ bước lên cầu thang. Bụi bốc lên mịt mù.

Lên đến tầng 3, đi theo 1 hành lang dài, cuối tầng này mới là phòng số 309.
Cô hít 1 hơi thật sâu, rất nhẹ tay đẩy cửa, không ngờ nó mở rộng ra ngay.

Bên trong ánh sáng yếu ớt, chỉ có 3 chiếc giường tầng bằng sắt, trên giường
đương nhiên trống trơn. Cô đứng ở cửa ngây nhìn căn phòng dành cho 6
người, chẳng rõ những người từng ở đây nay đã đi đâu? Hay là đã xuống
địa ngục cả?

Cô bỗng có 1 cảm giác tuyệt vọng, dường như biến thành cô gái Chihyro
trong tranh của Miyazaki Hayao, bất chợt đi vào 1 công viên rộng lớn
không 1 bóng người, sau đó bị dẫn vào 1 thế giới khác...

Xuân Vũ nhận ra 1 điều lạ: trên bậu cửa sổ có 1 cái túi nilon, không rõ bên
trong đựng gì? Cô bước tới cửa sổ, mở túi ra xem. Bên trong có 2 túi bánh
ga-tô, đều là túi hút chân không, và 1 lon côcacôla.

Chắc là món điểm tâm của sinh viên mấy năm trước đã quên mang đi?
Cô nhìn ngày sản xuất thì lại đúng là hôm qua! Cô ngờ rằng mình đã nhầm
bèn nhìn lại, thì chính xác là ra lò ngày hôm qua!

Lon cô-ca cũng mới sản xuất vài hôm trước.

Ga-tô mới làm hôm qua, thì chắc là mới mua hôm nay. Vậy thì sáng nay,
không, có thể là lúc nãy đã có người đặt các thứ này lên cửa sổ, để chờ cô
đến?
Thật không thể tưởng tượng nổi. Ai đã đặt chúng vào đây? Địa ngục gửi
đến hay sao?
Bên ngoài, trời đã sẫm lại, Xuân Vũ cũng thấy hơi đói bụng. Chẳng lẽ đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.