ĐÍCH NỮ NHỊ TIỂU THƯ - Trang 101

“Ngày xưa có một thái giám, phía dưới không có…” Ngâm Cầm khẽ

đảo mắt đọc xong, đột nhiên “À” một tiếng, sắc mặt đỏ ửng: “Tiểu thư,
người thật là hư, nói câu chuyện ngắn như vậy.” Lúc này Vận Nhi và Ngâm
Thư cũng hiểu ý tứ bên trong, mặt đỏ hết lên, đến lỗ tai cũng đỏ sậm.

Vân Lãnh Ca hài lòng trong lòng, mặt vẫn lạnh nhạt nói: “Là các

ngươi nghĩ tà ác thôi.” Vừa nói vừa cẩn thận thưởng thức gương mặt đỏ
hồng của các nàng, ăn no thỏa mãn, đồng thời càng âm thầm phỉ nhổ mình
biến thái.

Ba nha hoàn bất đắc dĩ, tiểu thư sao lúc nào cũng thích giễu cợt các

nàng, Ngâm Thư còn tưởng rằng tính tình tiểu thư rất lạnh nhạt nữa chứ.
Ngâm Cầm nhìn khóe miệng Vân Lãnh Ca là nụ cười giảo hoạt, khẽ sẵng
giọng nói: “Tiểu thư, nhất định là người cố ý.” Vân Lãnh Ca lạnh nhạt nói:
“Lầm rồi, ta không có ý.” Ba người đều là bộ dạng không tin, sau đó mở
miệng: “Là ta cố ý, hắc hắc” Sắc mặt lạnh nhạt, ngôn ngữ lại xảo trá, làm
cho người ta thế nào cũng cảm thấy quái dị.

Ba người Vận Nhi các nàng chỉ cảm thấy tiểu thư thật giống như biến

thành người khác, ánh mắt quái lạ nhìn Vân Lãnh Ca.

Vân Lãnh Ca cẩu thả thản nhiên bỏ các nàng lại, buông lỏng nhắm

mắt dưỡng thần, không để ý tới ánh mắt của các nàng. Lão thái thái đã nói
hôm nay không cần nàng đi thỉnh an, nàng cũng lười phải nói mấy câu ân
cần nhàm chán kia rồi, ánh mắt trời rất tốt, lười biếng nằm thật thoải mái.

Một ngày kia Vân Lãnh Ca hết sức nhàn nhã, mà Tích Ngô uyển Nhị

Di Nương và Vân Hạ Ca ôm bụng ồn ào suốt cả đêm, không ngừng đi tới đi
lui giữa phòng và nhà vệ sinh, cho đến khi cả người cảm thấy mệt lả, khi
trời tờ mờ sáng mới mê man ngủ đi, ngủ thẳng đến khi trời sắp tối mới tỉnh
lại. Lúc này Nhị Di Nương mới cảm thấy có chút may mắn mình bị cấm
túc, nếu không sắc mặt này của mình mà đi thỉnh an, khẳng định lão phu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.