Thấy nàng vẽ xong, hai cung nữ đứng ở bên cạnh tự động cầm cuộn
tranh lên, tiến đến gần bàn Hoàng đế cách đó không xa để hắn có thể nhìn
thấy gần hơn.
"Đây là mẫu đơn?" Hoàng thượng chăm chú nhìn cuộn tranh vài lần,
giương mắt hỏi.
"Hồi Hoàng thượng, vâng." Vân Lãnh Ca cúi đầu đáp.
Ngự hoa viên lấy mẫu đơn là chính, mẫu đơn lại là quốc hoa, hôm nay
phi tần chỉ có Hoàng hậu xuất hiện, xem như là mượn hoa hiến phật.
"Thật là thông minh." Ánh mắt Hoàng thượng hàm chứa thâm túy
đánh giá Vân Lãnh Ca một chút.
Thấy Hoàng đế vừa liếc mắt một cái liền nhìn ra được tâm tư của
mình, trái tim Vân Lãnh Ca trở nên cảnh giác, hành lễ nói, "Thần nữ tạ
hoàng thượng khen ngợi."
Nàng hơi cúi đầu xuống, không nhìn thấy rõ biểu cảm trên gương mặt,
chỉ có thể nhìn thấy sự hoảng hốt trên mặt, cùng với lời nói của bản thân
chưa hề toát ra bất kỳ sợ hãi hay là hưng phấn nào, không kiêu ngạo không
siểm nịnh, chỉ cung kính cúi đầu đứng thẳng, xung quanh người lại hoàn
toàn lạnh lùng.
Trong lòng Hoàng đế không khỏi nổi lên lòng hiếu kỳ với nàng, phàm
là nữ tử trong thiên hạ nhìn thấy hắn đều không hề bận tâm giống như
nàng. dường như mặc kệ là ai đều không hề có bất kỳ quan hệ gì với nàng,
nghĩ một chút, hoàng thượng liền nghĩ muốn gây khó dễ cho nàng một
chút.
"Bức tranh này không tệ nhưng lại không có thần, hữu hình lại vô vận,
năng lực của Vân tiểu thư chỉ có thế sao? Hay là cố ý giấu diếm?" Tầm mắt
Hoàng thượng trở lại trên cuốn tranh, từ từ cho đánh giá, Đế vương đắm