“Lãnh Ca và các ngươi là biểu huynh muội, về sau tiểu chất và chất nữ
thường xuyên đến phủ, trong phủ chỉ có một mình con vợ cả, khó tránh
khỏi cô độc.” Vân Bá Nghị quét mắt về phía Lâm Tập Phong, lời nói tương
đối có thâm ý.
“Dĩ nhiên, tổ phụ thương yêu Lãnh Ta, ta làm biểu ca, đương nhiên
cũng yêu ai yêu cả đường đi rồi.” Lâm Tập Phong làm như không hiểu ý tứ
trong lời nói của Vân Bá Nghị, không chút để ý tiêu sái cười, nói.
Đây cũng được coi là một cam đoan gián tiếp, tảng đá trong lòng Vân
Bá Nghị cuối cùng cũng được thả xuống, hắn cũng không lo lắng Tả tướng
phủ sẽ vui sướng khi người nhân cơ hội này phá hủy Vân phủ, chỉ cần một
ngày Lãnh Ca còn ở đây, Lâm Bác Hải sẽ nhớ nàng, kéo Vân phủ xuống,
đối với Tả tướng phủ không có lợi ích gì, cân nhắc lợi hại, bọn họ cũng sẽ
tuyệt đối giữ bí mật.
Lâm Tập Phong và Không Liễu đại sư cùng nhau ra cửa, Lâm Thư
Hàn nhìn thoáng qua biểu cảm lạnh nhạt ung dung của biểu tỷ, có chút lo
lắng, đến khi đối phương cho nàng một ánh mắt an tâm, nàng mới theo hai
người kia rời đi.
Thấy người ngoài đều đã đi rồi, chỉ còn lại một Tuệ Vân đại sư, ánh
mắt Vân Bá Nghị liền chuyển đến Tuệ Vân.
Người này, tuyệt đối không thể giữ lại được.
“Tướng gia, tiểu tăng chính là người không danh tiếng, là Nhị di
nương tìm ta, cho ta hai trăm lượng bạc bảo ta cố ý nói trong phủ có yêu
nghiệt, tiểu tăng là bị Nhị di nương mê hoặc.” Tuệ Vân cũng nghĩ tới Vân
Bá Nghị là muốn giết người diệt khẩu, hoảng hốt tay run, quỳ trên mặt đất
nói hết mọi chuyện.
Đối với thân phận tiểu nhân đê tiện, Vân Bá Nghị không nghĩ sẽ lãng
phí võ mồm, liền phân phó thị vệ trong phủ trực tiếp kéo người xuống loạn