ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 172

quyển sổ, “Rốt cục trị ngọn mà không diệt gốc. Mỗi lần nghĩ đến họ Đỗ là
ta đã muốn nôn, chẳng lẽ thật sự phải đi làm kế mẫu hay sao?”

“Đương nhiên có cách, chẳng qua không phải do chúng ta mở miệng.”

Minh Trạm xoa bóp lòng bàn tay của Minh Diễm, vừa viết vừa cười, “Dù
sao vẫn chưa được gả, trước tiên nắm giữ nữ nhân và đứa nhỏ kia ở trong
lòng bàn tay, ta sẽ làm cho Đỗ Như Lan đến cầu ta. Rốt cục là ngự tiền ban
hôn, chúng ta cần gì phải đi đắc tội với Hoàng bá phụ, hắn là người rất giữ
thể diện. Lần này hủy hôn thì hôn sự tiếp theo của tỷ tỷ còn phải do ngự
tiền ban thưởng nữa.”

Minh Diễm thở phào nhẹ nhõm, cười nói, “Cái này khi học bài thì đeo

vào, hiện tại đế đô lạnh như vậy, nghe nói qua mấy ngày nữa có thể làm cả
lỗ tai đông lạnh, còn có tuyết rơi nữa.” Tiếp nhận cây bút chì trong tay của
Minh Trạm rồi lại viết, “Như vậy thì ta an tâm.” Trước kia cảm thấy Minh
Trạm là một tiểu tử vô dụng, đến đế đô, nàng ngày đêm lo lắng Minh Trạm
sẽ bị khi dễ, không ngờ rốt cục vẫn là đệ đệ bảo hộ nàng.

Sờ đầu của Minh Trạm, đứng dậy mở ra một cái bọc màu xanh ở trên

giường, bên trong có một đôi găng tay, một đôi tất lông chồn và một bộ
chụp lỗ tai bằng bông.

Minh Diễm cho Minh Trạm đeo thử, “Trời càng ngày càng lạnh, sáng

sớm xuất môn nhớ mặc nhiều một chút, khi nào đến Đạo trai mà cảm thấy
nóng thì hẵng cởi ra, đừng làm cho thân thể bị đông lạnh.”

Minh Trạm gật đầu.

“Noãn lô, bình nước ấm đều phải nhớ mà mang theo.”

“Việc học hành thì cứ tùy tiện đọc sách là được, ta không trông cậy

ngươi sẽ đi thi Trạng Nguyên, đừng làm mệt bản thân mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.