ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 417

Năm đó phiên vân phúc vũ, lưu cho hậu thế nỗi hoài cảm dằng dẵng. Khi

Minh Trạm đi ra khỏi Tuyên Đức điện thì trăng đã treo cao, phía sau Minh
Trạm có hai thị vệ bảo vệ, còn có Hà Ngọc Phương Thanh mang đến áo
choàng lông để đón Minh Trạm.

Ánh trăng rải xuống mặt đất, mơ hồ phản chiếu bóng dáng ảm đảm, rõ

ràng đã là vãn xuân nhưng Minh Trạm vẫn cảm thấy hơi lạnh. Phượng
Cảnh Kiền thưởng ngự liễn đưa Minh Trạm trở về, đèn lồng chiếu sáng con
đường âm u, hai bên là tường thành yên lặng, xung quanh tĩnh mịch đến
cực điểm, chỉ có vài tiếng bước chân ngay ngắn của người hầu, Minh Trạm
nắm thật chặt áo choàng trên người, nhìn màn đêm tối đen ở trước mắt,
giống như tương lai mờ mịt không biết ngã rẻ của hắn.

Theo lời của Phượng Cảnh Kiền, Minh Trạm đoán được ba phần, năm đó

Phương hoàng hậu thỉnh cầu Tiên đế lập Phượng Cảnh Kiền kế vị, rốt cục
là thuận thế mà làm hay là nằm trong tình thế bắt buộc? Chẳng lẽ Phương
hoàng hậu chưa từng nghi ngờ bước đi của nhi tử rốt cục sẽ trở thành một
con thiêu thân điên cuồng dẫn đến biến cố hoàng cung hay sao, rốt cục
nguyên nhân và kết quả của chuyện này là như thế nào? Vì sao lại cam tâm
để Phượng Cảnh Kiền kế ngôi?

Lời nói qua loa của Phượng Cảnh Kiền đã tóm lược hoàn cảnh phúc vũ

phiên vân năm xưa, một đôi thứ hoàng tử rốt cục đã có mưu đồ như thế nào
để trí Lệ thái tử vào chỗ chết, làm cho Phương hoàng hậu ném chuột sợ vỡ
lọ, thuyết phục Tiên đế lập Phượng Cảnh Kiền kế ngôi.

Làm sao có thể cam tâm cơ chứ!

Phương hoàng hậu làm sao có thể cam tâm! Tĩnh Quốc Công phủ vẫn

còn tồn tại, Phương hoàng hậu có chuẩn bị đường lui cho bọn họ hay
không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.