ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 156

cuộc giao tranh ban ngàu, trong đó lợi thế thuộc về lực lượng phòng ngự.

Hết đợt này đến đợt khác Việt Minh liên tiếp bị chặn lại từ cự ly có thể
xung phong. Nhưng đối phương vẫn tiếp tục xông lên như những đợt thủy
triều, chỉ dừng lại một lát để chấn chỉnh lại lực lượng rồi lại xông lên.

Từ phân khu Trung tâm, pháo bắt đầu bắn vào đội hình địch bằng các loại
đạn 105, 120 do trung úy Collins từ Gabrielle chỉ dẫn mục tiêu . Cối 81 và
60 của các đại đội cũng bắn hợp lực với pháo.

Tiếng nổ ran như sấm rền tới mức các sĩ quan phải hét thật to và bổ sung
thêm bằng cử chỉ mỗi khi ra lệnh. Dưới ánh pháo sáng, họ không phải là
người nữa mà trông như lũ quỷ sứ, bóng hình bị méo mó biến dạng, miệng
há to, cánh tay vung vẩy, bàn tay xòe rộng.

Từ vị trí chỉ huy, thiếu tá tiều đoàn trưởng De Mecquenem chăm chú theo
dõi tình hình phát triển của trận đánh. Trận tiến công đã tiến hành được 45
phút nhưng chưa dứt điểm. Cứ điểm như giả vờ ngủ say để đợi giờ phút
quyết định. Thời điểm đó đã tới. Gabrielle vụt thức giấc, trở nên hung dữ
như con bò rừng.

Tuy nhiên, cuộc tiến công vẫn diễn ra toàn diện. Đại đội 1 ở mặt Bắc, đại
đội 4 ở mặt Đông đều đã gặp địch. Nhưng quân địch còn tiến đánh cả mặt
Nam và Tây Nam trong khu vực của đại đội 3 và đại đội 2. Trên các sườn
đồi đều có địch nhưng địch vẫn chưa tới được đỉnh đồi.

Đến 21 giờ, Macquenem báo cáo với Castries :

- Chúng tôi vẫn giữ vững. Các đại đội của tôi vẫn nắm chắc tình hình.

Mecquenem có lý. Một giờ mười lăm phút giao tranh quyết liệt đã trôi qua
nhưng địch chưa đạt kết quả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.