ĐIỀN DUYÊN - Trang 1191

Cuộc sống như thế, lẽ ra Đỗ Quyên nên vui đến quên trời quên đất mới

đúng, cũng không biết vì sao nàng luôn bất an.

Dương Nguyên đi, nàng lập tức mất đi mục tiêu tới đây, trong lúc cấp

thiết lại không thể có hành động, bởi vậy lòng không yên; Còn nữa, chuyện
của Dương Nguyên tạm thời gác lại, chuyện trong nhà lại nổi lên.

Nàng rất nhớ thương Hoàng Tước Nhi, không biết chuyện của nàng thế

nào rồi.

Nghĩ tới gia gia nãi nãi, lại cân nhắc Lão Thực cha và tỷ tỷ muội muội,

Đỗ Quyên không thể bình tĩnh, trong lòng nàng gấp đến độ như bị mèo
quào, hận không thể trở về thôn Thanh Tuyền ngay lập tức.

Trừ bỏ chuyện này, nàng còn nhớ thôn Thanh Tuyền nữa.

Trước mắt hiện lên bóng dáng Lâm Xuân, có chút tưởng niệm hắn.

Cũng thật quái, Lâm Xuân, Cửu Nhi, Hoàng Tước Nhi đều là tiểu hài tử,

Đỗ Quyên ở chung với bọn họ cùng đùa giỡn cùng làm việc mà không cảm
thấy ngây thơ nhàm chán. Nhưng nàng thật không có tinh thần chơi đùa với
anh chị em bà con trong nhà.

Nhưng nương và tiểu di vài năm mới về nhà mẹ đẻ một lần, mỗi ngày

cùng bà ngoại và các mợ vội ăn vội uống, nói nói cười cười, thân mật hòa
hợp, nàng đích thực ngượng ngùng đòi về, chỉ có thể chịu đựng.

Dày vò đến tháng giêng 23, Cửu Nhi tới.

Đại ca hắn, Phúc Sinh cũng tới, còn có 2 đường thúc của hắn.

Giây phút nhìn thấy Cửu Nhi, Đỗ Quyên cảm thấy lòng sống lại.

"Cửu Nhi, sao ngươi lại tới đây? Có phải đến đưa thổ sản vùng núi

không? Trên đường vẫn thuận lợi chứ? Trong nhà... thế nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.