ĐIỀN DUYÊN - Trang 1429

Hắn đang ở giai đoạn bể tiếng, tiếng nói trầm thấp ảm ách.

Nói xong quay sang Hòe Hoa, nhìn thẳng nàng nói: "Đường núi này

không dễ đi, nếu Đỗ Quyên lại ngã xuống thì càng phiền toái. Chuyện gấp
phải tòng quyền, ta cõng ngươi xuống núi."

Hòe Hoa bị hắn nhìn tâm hoảng ý loạn, đỏ mặt nhẹ giọng nói: "Ai!"

Lâm Xuân hạ thấp người trước mặt nàng.

Hòe Hoa cẩn thận nằm trên lưng hắn, đưa tay ôm chặt cổ hắn, sau đó

cảm giác thân mình nhẹ bẫng, bị hắn cõng lên.

Nàng nhất thời chóng mặt, không thể tin được đây là thật sự.

Không rõ bắt đầu từ lúc nào, nàng không thể áp chế thích Lâm Xuân.

Thích bộ dáng chuyên chú làm mộc của hắn. Thích vẻ mặt trầm tư của

hắn nhìn chằm chằm mộc điêu trong tay. Hắn vĩnh viễn như đang đắm chìm
trong một thế giới kỳ diệu, quên hết thảy chung quanh. Nhưng khi hắn cười
rộ lên lại không câu thúc và tùy tính.

So sánh với một Cửu Nhi hào sảng phóng khoáng, trên người Lâm Xuân

có thêm sự hàm súc. Nàng muốn tới gần hắn, thấu hiểu hắn, khát vọng thân
cận hắn.

Nhưng điều đó thực không dễ dàng.

Nhưng là, có Đỗ Quyên, nàng luôn có thể nhìn thấy hắn.

Thật ra nàng có chút ghen tị. Nhưng nàng là người thông minh cẩn thận,

dần dần phát hiện ra là tuy Lâm Xuân rất thân với Đỗ Quyên, nhưng không
biết tại sao hai người không có tư tình, thậm chí Lâm Xuân cũng không có
biểu hiện ý tứ muốn cưới Đỗ Quyên, Đỗ Quyên cũng không muốn gả cho
Lâm Xuân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.