Hoàng Tiểu Bảo kéo hắn, ra vẻ hỏi hắn sao luyện thành công phu thuần
thục như vậy, còn nói muốn cùng hắn học tập.
Đang nói giỡn, Quế Hương đi tới.
Nàng đến cùng không yên lòng người đường tỷ này, muốn xem xem
nàng làm cái gì.
Bình thường hai tỷ muội thích so đấu. Ngày đó Hòe Hoa nói một hồi, hại
Quế Hương đau khổ cả một ngày, trong lòng nàng có chút phòng bị Hòe
Hoa, sợ nàng giở trò, bởi vậy mới theo tới xem.
Xa xa nhìn thấy Hòe Hoa và Cửu Nhi, Lâm Xuân ghé vào một chỗ,
giống như đang nói chuyện thú vị gì đó, trong lòng nàng mất hung, vội
chạy tới, cố ý lớn tiếng hỏi: "Làm cái gì vậy, Hòe Hoa? Sao bọn họ không
làm việc lại chơi với ngươi vậy?"
Cửu Nhi vội nói: "Nói bậy cái gì! Ai chơi? Bất quá là nghỉ một lát, ăn
chút gì đó. Sao ngươi tới đây?"
Quế Hương mất hứng nói: "Sao ta không thể lại đây? Chỉ cho nàng đến."
Hòe Hoa vội kéo Quế Hương, đem chuyện Lâm Xuân điêu khắc con heo
hoạt hình nói cho nàng."Ngươi thích thì cho ngươi."
Đương nhiên, lời của nàng cũng làm cho Hòe Hoa khó chịu, vui sướng
được ấn triện nhạt vài phần, cảm thấy tiền đồ xa vời như trước.
Đỗ Quyên lại không có nghĩ nhiều.
Trong quá trình Lâm Xuân học tập, từng làm qua các loại các dạng dụng
cụ mộc và đồ chơi, bằng không cũng không luyện ra thành quả như vậy.
Hắn làm những thứ kia, rất nhiều người đều được, Quế Hương có rất nhiều.
Nay hắn giúp Hòe Hoa điêu một cái của ấn triện, nàng có gì mà nghĩ