ĐIỀN DUYÊN - Trang 1640

Nhưng bởi vì người nhiều, hắn cuối cùng vẫn ẩn nhẫn.

Hòe Hoa ẩn ẩn cảm thấy nguy hiểm, bởi vậy vẫn lưu tâm hắn.

Thấy hắn đi ra sau viện thì nàng cũng giả vờ đi ra chuồng heo đổ nước

bẩn. Đi theo, lại phát hiện hắn núp trong đống cỏ khô ở hậu viện, không
biết làm cái gì. Lặng lẽ tới gần nhìn, kinh hoảng cả người xụi lơ, nếu không
nhờ bức tường thì đã té ngã.

Bát Cân thẳng tắp dựa vào đống cỏ khô, thống khổ kêu rên. Hạ thân của

hắn, quần áo đã bị kéo lên, tốc tốc run run. Vốn Hòe Hoa còn ngây thơ, đợi
nhìn thấy hắn thò tay phải vào nội y thì bỗng nhiên hiểu cái gì, xấu hổ đến
mặt đỏ tai hồng.

Nàng kinh hoàng, nín hơi, chậm rãi lui ra ngoài.

Chờ đến tiền viện, nàng làm ra vẻ như không có chuyện gì xảy ra, rửa

sạch bồn trong tay, còn nói đùa vài câu với Nhị Nha, trong lòng suy nghĩ đủ
điều nhưng không biết nên làm cái gì bây giờ.

Đang trù trừ thì nhìn thấy Lâm Xuân đi ra hậu viện, có thay đổi. Nàng hít

sâu một hơi, quyết định vì tương lai của mình cược một phen.

Nhưng là, Đỗ Quyên...

Nghĩ tới điều này, tim nàng không thể ức chế bắt đầu đập mạnh.

Là sợ hãi!

Có tật giật mình đã là như thế, việc còn không bắt đầu đâu, chẳng qua

chỉ suy nghĩ một chút, nàng liền cảm thấy mọi người đều dùng ánh mắt
khác thường nhìn nàng, không tự chủ nghĩ đến sau khi gặp chuyện không
may, có để lại dấu vết gì làm cho người ta hoài nghi đến nàng hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.