ĐIỀN DUYÊN - Trang 1853

Đỗ Quyên lại nghiêm mặt nói: "Đại nhân, xin thứ cho dân nữ làm càn!

Cũng không thể nói như vậy. Đừng nói đệ đệ ta, ngay cả sách thánh hiền,
1000 người có 1000 loại lý giải, một vạn người có một vạn cái nhìn, cho
nên từ xưa đến nay, mới có thể hình thành chư tử bách gia, hình thành cục
diện 'Trăm nhà đua tiếng, trăm hoa đua nở', phát sinh ra rất nhiều bang phái
lưu hành. Đệ đệ ta mới bao lớn, bất quá viết một bài văn chương. Nếu hắn
mang lòng thành khẩn đền nợ nước viết, người xem lại chỉ trích hắn bất
kính, nghi ngờ hắn thông đồng với địch, còn coi đây là lý do tố giác hắn,
đem hắn giam lại, thật quá làm cho người khó có thể tin tưởng. Nếu đều
làm như vậy, sợ là đại lao phủ nha nhốt đầy phạm nhân. Nếu là như thế, ta
cũng biết làm. Lấy một bài văn chương đến, quản hắn viết ca công tụng
đức rực rỡ hay ho thế nào, ta cũng có thể lựa xương trong trứng, diễn giải
nó thành dĩ hạ phạm thượng, thông đồng với địch bán nước. Không tin đại
nhân lấy một bài văn chương tới thử một chút!"

Trầm tri phủ bỗng nhiên mở to hai mắt, khiếp sợ nhìn Đỗ Quyên.

2 thiếu niên cũng đều thất thần.

Dương Nguyên càng trợn mắt há hốc mồm. Hắn biết người tỷ tỷ này có

chút kiến thức, nhưng không ngờ tới có thể nói ra một hơi như vậy. Xem ra,
không thể khinh thường thôn Thanh Tuyền.

Lâm Xuân thấy mọi người ngẩn ngơ, cũng lên tiếng hỏi: "Dám hỏi đại

nhân, Đại Tĩnh luật pháp ta có điều khoản nào quy định: không cho thư
sinh trần thuật quốc sự, ngay cả biểu đạt giải thích và ý tưởng cũng không
thể?"

Trầm tri phủ trầm giọng nói: "Không có quy định này!"

Lâm Xuân liền nghi ngờ hỏi: "Vậy Hoàng Nguyên mắc tội danh gì bị

giam?"

Trầm tri phủ im lặng, lòng tràn đầy chua xót.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.