ĐIỀN DUYÊN - Trang 1877

Sau đó mọi chuyện đều thuận lợi như dự kiến, Dương gia quả nhiên từ

bỏ đứa con nuôi này, cũng từ hôn. Hắn cũng nhờ Trầm tri phủ hỗ trợ tìm về
cha mẹ ruột.

Dương Ngọc Vinh trên công đường nói những lời kia, triệt để rét lạnh

tâm hắn, khiến cho hắn không còn nhớ nhung cảm kích Dương gia. Nếu
làm thẳng thừng, Dương Ngọc Vinh phải mang tội danh bắt cóc. Nhưng nể
tình hắn cứu Hoàng Nguyên từ miệng sói, hai bên triệt tiêu, cũng coi như
xong.

Tâm nguyện Hoàng Nguyên hoàn thành, một cọc phiền toái khác lại tới

nữa: hắn ở trong lao lâu ngày, bên ngoài đã đem án này đồn ồn ào huyên
náo, nghĩ dễ dàng đi ra ngoài lại không dễ như mình nghĩ, dù sao cũng cần
một lý do danh chánh ngôn thuận.

Vì thế, Tảm tuần phủ liền an bài một đường thẩm hoàn toàn mới: để học

sinh thư viện lên công đường bác bỏ, sau đó Trầm tri phủ ra mặt tuyên cáo
Hoàng Nguyên vô tội, sẽ răn dạy chỉ bảo Hoàng Nguyên một lúc, chấm dứt
vụ án.

Trong lòng hắn nghĩ như vậy, các thư sinh lại không biết, đều vì đường

thẩm trước đây chưa từng có hưng phấn không thôi, càng có người muốn
bộc lộ tài năng trước mặt tuần phủ và ngự sử đại nhân.

Bởi vậy, đường thẩm ngay từ bắt đầu, hai bên đã giương thương múa

kiếm.

Đỗ Quyên và Lâm Xuân không lên tiếng, chỉ hết sức chăm chú nghe.

Nhìn một hồi, nàng liền hiểu: trên công đường có 2 phái, 1 phái là duy trì

Hoàng Nguyên, vì hắn bác bỏ án, Thẩm Vọng và Tảm Hư Cực ở trong đó.
Một phái khác muốn thể hiện bản lĩnh làm náo động, hoặc bởi ghen tị hắn
nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng, cũng có người thuần túy luận sự, vì bác bỏ
mà bác bỏ, do một vị thư sinh họ Trương cầm đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.