ĐIỀN DUYÊN - Trang 2037

Hàn huyên vài câu, Tảm Lao Yên khẽ cười nói: "Hôm nay mạo muội tới

thăm hỏi, là lần trước nghe gia phụ nói Hoàng cô nương trên công đường
văn phong sáng sủa, gia mẫu và Lao Yên rất khâm phục, Lao Yên càng quý
mến vạn phần, muốn gặp mặt cô nương. Vừa vặn ngày mai là thọ đản 50
của gia phụ , gia mẫu nhờ Hư Cực ca ca đến đưa thiếp mời, nhưng Hoàng
công tử nói cô nương không tiện xuất đầu lộ diện, đành phải thôi."

Đỗ Quyên nhất thời xấu hổ, lại kinh hãi: trích dẫn thì không sao, nếu

đem văn chương của Lương Khải Siêu vào nói thành mình làm, thật không
có tiết tháo. Không phải nàng giả thanh cao, vấn đề là muốn nàng viết văn
có khí thế thì không thể làm được!

Nhưng trong lúc cấp thiết nàng không nghĩ ra cớ thích hợp, chỉ lúng túng

cười.

Tảm Lao Yên dừng lại, rồi nói: "Sau này nghe Hư Cực ca ca nói cô

nương gần đây gặp chuyện khó khăn phức tạp, Lao Yên và gia mẫu đều
thập phần tức giận. Nhưng, vụ án này trong đó có chút không tiện, gia phụ
không tiện nhúng tay. Hôm nay Lao Yên đến đây, một là thăm lệnh tổ an
khang, tiếp là đưa bái thiếp cho cô nương. Ý của gia mẫu là: tuy Tảm gia ta
không phải là danh môn quý tộc gì, tại phủ Kinh châu còn có chút danh
vọng, nếu cô nương được Tảm phủ mời, lệnh biểu huynh có chút kiêng kị
cũng tốt. Cuối cùng chính là chút tư tâm của Lao Yên, như Hoàng cô
nương có điều khó nói, như cũ không tiện đi, vậy ta đi chuyến này, coi như
toàn tâm nguyện thấy mặt cô nương."

Lời nói chu toàn, nếu Đỗ Quyên không đi thì thật không biết điều.

Nàng nhân tiện nói: "Đa tạ Tảm phu nhân và cô nương chăm sóc chúng

ta. Có sẵn cáo mượn oai hùm mà không mượn, không phải là quá ngốc sao?
Ngày đó nói không đi, thật ra là muốn tránh danh tiếng. Nay vụ án đã ồn ào
huyên náo, trốn cũng vô ích. Ngày mai ta sẽ cùng đệ đệ đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.