ĐIỀN DUYÊN - Trang 239

Tiểu tử kia nhìn thấy nàng, đột nhiên huy động hai cánh tay, duỗi người

chồm ra phía trước.

Thu Sinh ôm không vững, thiếu chút nữa là ngã quỵ, tức giận đến tái mặt

quát: "Quậy nữa ta đánh ngươi!"

Lâm Đại Đầu vội nói: "Ngươi ôm đệ đệ qua bên kia. Hắn muốn chơi với

Hoa Nhi."

Nói xong nhìn Hoàng Lão Thực nói: "Trước kêu mấy phụ nhân đến giúp

đỡ. Đêm nay phải làm hết mấy thứ này bằng không sẽ bị thối. Thân thích
của ai thì tự thỉnh, truyền lời cho những người khác, đừng nói là làm tiệc
đầy tháng, chỉ nói muốn ăn thịt thì đến. Cũng không cần tặng lễ, đem rau
xanh rau khô trong nhà thuận tay mang đến, làm tiệc quá tiết đoan ngọ."

Thì ra là bọn họ đã thương nghị: lấy cớ bọn họ đánh món ăn thôn quê

(săn thú), mọi người họp lại qua đoan ngọ, cũng không nói rõ làm tiệc đầy
tháng cho Đỗ Quyên. Không nói là làm tiệc đầy tháng nên không cần tặng
lễ, tương lai Hoàng gia cũng không cần hoàn lễ. Nghĩ đến ăn thịt giúp vui,
mang rau xanh trong nhà đến, góp tiền quá tiết.

Người trong núi quanh năm suốt tháng yên tĩnh nhàm chán, ít có dịp náo

nhiệt, người trong thôn rất thích tham gia, huống chi còn có món ăn thôn
quê đâu.

Lâm Đại Đầu muốn đưa Hoàng gia nhân tình lớn, đưa lộ liễu, Hoàng gia

tỏ vẻ không chịu nổi, cho nên mới nghĩ ra biện pháp này.

Phần lớn món ăn thôn quê do Lâm Đại Mãnh săn. Cha hắn là lý chính, ở

thôn Thanh Tuyền rất có uy vọng, thường xuyên làm chút chuyện lung lạc
lòng người. Hôm nay hắn cống hiến món ăn thôn quê, vừa vì nhân tình
đường đệ, lại đưa Hoàng gia một nhân tình, lại kêu người trong thôn đến ăn
tiệc, cũng vì nhà mình kiếm mặt mũi và uy tín, nhất cử tam đắc*!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.